Tập san kỷ niệm ngày nhà giáo Việt Nam: Phấn trắng 2

Xuân đến, hè qua, đông tàn, rồi xuân lại tới. Thời gian cứ lặng lẽ, lặng lẽ trôi! Những người kĩ sư tâm hồn của trường Trần Phú thân yêu vẫn ngày đêm miệt mài ươm mầm “cho cây đời mãi mãi xanh tươi”. Trong vườn cây ấy, dù có phong ba, bão táp, dù có muôn vàn sóng gió, hoa vẫn mang vị ngọt đến cho đời, vẫn oằn say trái chín!

 

doc48 trang | Chia sẻ: gaobeo18 | Lượt xem: 1286 | Lượt tải: 1download
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Tập san kỷ niệm ngày nhà giáo Việt Nam: Phấn trắng 2, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút TẢI VỀ ở trên
iệm rất buồn và hầu như thầy cụ nào cũng chỏn lớp tụi. Đú là năm lớp 6, nay lờn năm lớp 7, chỳng tụi sẽ gặp lại lịch sử nếu như khụng cú một giỏo viờn chủ nhiệm tận tỡnh như thầy và sự quyết tõm bất ngờ của cỏc thành viờn trong lớp. Tụi hiểu, khi cú một động lực nào đú thỡ sự thỳc đẩy sẽ diễn ra ngoài sức tưởng tượng. Từng lời núi lẫn hành động của thầy đó giỳp lớp chỳng tụi quyết tõm, cố gắng. Nhỡn cỏc bạn đang leo dốc, tụi cảm thấy mỡnh đang sống trong một nhịp sống đầy thõn thương, giỳp đỡ lẫn nhau. Những lời núi õn cần cần của thầy tưởng như khụng bao giờ xuất hiện trờn mụi nhưng nay lớp tụi đó cú đầy những bụng hoa xinh đẹp với ý nghĩa những loài hoa là một lời núi trỡu mến và tràn đầy thõn thiện ! 
	Giờ đõy, được đến trường gặp bạn bố để cựng nhau cố gắng học tập và rốn luyện là một niềm vui nho nhỏ trong đời tụi. Thời gian cứ trụi đi thoăn thoắt như thoi đưa. Rồi đõy chỳng tụi sẽ lớn lờn tiếp tục cuộc hành trỡnh lờn lớp 8, lờn lớp 9 và lỳc ấy sẽ đi xa hơn nữa chắp cỏnh vào ngưỡng cửa trường Trung học phổ thụng. Lỳc ấy tụi sẽ khụng được học chung với cỏc bạn nữa. Nhưng tụi biết tụi và cỏc bạn sẽ cựng nhau giỳp đỡ và thật sự cú những kỉ niệm tuyệt vời khi sống bờn nhau phải khụng cỏc bạn ?
	Cảm ơn ! Cảm ơn người Thầy của tụi ! Thầy đó mang đến cho mỗi chỳng tụi một dũng suy nghĩ. Cú lẽ dũng suy nghĩ ấy cứ len lừi vào con tim. Và đó tạo thành “nếp gấp” trong tõm trớ chỳng tụi. Tụi vụ cựng kớnh yờu thầy và trỡu mến cỏc bạn !
	Ngày mai, nếu cú xa nhau tụi sẽ luụn nhớ ngụi nhà nhỏ 7/1 trường THCS Trần Phỳ, Điện Hoà, Điện Bàn, Quảng Nam. Chắc chắn là thế ! 
 Nguyễn Hồng Ngọc
 Học sinh lớp 7/1
M
ựa hố vừa qua là một mựa hố đầy ý nghĩa và cũng khụng ớt đau buồn đối với tụi. Tụi đó trở lại nơi mà ba năm trước tụi đó lắng nghe lời giảng đầy nhiệt huyết của thầy cụ và nơi gắn bú bao nhiờu kỉ niệm ngõy thơ, trong sỏng của tuổi học sinh tiểu học.
 Hụm ấy là một ngày đẹp trời, tụi cựng lũ bạn rủ nhau về thăm trường. Chỳng tụi đạp xe vũng vũng trờn con đường làng rợp búng tre.Tụi bổng nhớ lại cỏi ngày xưa, cỏi ngày tụi chỉ cũn là một cụ bộ tớ teo rớu rớt cựng bạn đến trường. Sao mà nhớ trường quỏ! Tụi đạp một mạch đến trường, nhưng trong lũng cứ hồi hộp và nao nức như cỏi “ngày đầu tiờn đi học”
 Tụi ngạc nhiờn trước vẻ đẹp trang nghiờm của trường. Cỏi cổng to hơn, được quột một lớp sơn xanh làm nổi bậc dũng chữ trắng “Trường tiểu học Thỏi Phiờn”. Tụi giật mỡnh trước tiếng quỏt của bỏc bảo vệ “ Mấy bộ kia đi đõu đấy?”. Sau khi nhận ra khuụn mặt của tụi, bỏc núi với giọng hơi dỗi “Vy đấy hả bộ định ăn roi hay sao mà bõy giờ mới về thăm bỏc.”. Tụi cười “ Chỏu xin lỗi ạ, Bỏc vẫn khỏe luụn chứ?”. Bỏc cười mỉm “Bỏc vẫn khỏe, cỏc chỏu về thăm trường đấy à? Vào đi , trường mỡnh bữa nay đổi mới nhiều lắm”
Chỳng tụi gửi bỏc những chiếc xe đạp của chỳng tụi.
Đường đi vào cú hai hàng thụng xanh rỡ. Mấy cõy bàng lớn hơn ngày nào lỏ sum xuờ tỏa mỏt khắp sõn trường. Cõy phượng gần phũng giỏo viờn thỡ chi chớt những đúm lửa nhỏ. Sõn trường được lút gạch toàn bộ, khụng cũn cảnh những cậu bộ đựa giỡn làm những hạt bụi hũa vào nắng ỳa của buổi chiều hụm nào. Trường bõy giờ khang trang hơn nhiều, cú thờm một dóy lớp học. Lớp học của chỳng tụi vẫn như ngày nào nhưng cỏc thiết bị dạy học thỡ hiện đại hơn. Phớa sau cũn cú khu vui chơi. Tụi ước tụi bộ lại để cú thể trở lại cỏi tuổi học trũ rụt rố đầy sắc màu như bong búng xà phũng dễ vỡ.
 Chỳng tụi lang thang trờn cỏc dóy phũng mới, tụi thoỏng nghe tiếng núi quen quen. Hỡnh dỏng người cụ túc đó ngó màu muối tiờu thõn gầy gầy cao cao hiện trước mắt tụi. Tụi ngập ngừng hỏi “Dạ cụ cú phải là” chưa hỏi xong thỡ tụi đó bị cụ cắt ngang” “Cỏc em là học sinh lớp 5A cỏch đõy ba năm rồi phải khụng, cỏc em tỡm ai?” Tụi vui quỏ vỡ khụng ngờ cụ tài vụ vẫn cũn nhớ chỳng tụi, chỳng tụi đỏp “Cảm ơn cụ vỡ cụ vẫn cũn nhớ chỳng em ạ! Chỳng em muốn thăm cụ chủ nhiệm.” . Cụ tài vụ lặng yờn khụng núi  Một lỏt sau cụ núi trong tiếng nấc “Cỏc em khụng biết sao cụ ấy vừa ”
 Một tin sột đỏnh ngang tai, tụi khụng bao giờ nghĩ đõy là sự thật, chỳng tụi lặng người,cỏi Lan, cỏi Hoa oà khúc.
 Thế là chỳng tụi sẽ chẳng bao giờ được gặp cụ, người cụ mà tụi hằng kớnh yờu,đó cho tụi biết bao điều ước, niềm tin và hy vọng,cụ đó dạy tụi viết được những bài văn hay, làm được những bài toỏn khú, cụ đó đưa tụi đến những cuộc thi ở huyện , ở tỉnh thế mà bõy giờ.
 Chỳng tụi rẽ vào nhà cụ dõng lờn những nộn hương để tạ tội vỡ chỳng tụi ở quỏ xa khụng về kịp. Đứng trước ảnh của cụ lũng tụi nhúi lờn một nổi đau khú tả, bao nhiờu kỉ niệm xưa ựa về, mọi chuyện như mới vừa xảy ra ngày hụm qua, tụi cựng cụ trờn chiếc bàn nhỏ xinh xắn, lời cụ như vọng ở bờn tai “Cố gắng lờn nghe em, hóy giữ bỡnh tĩnh trong khi thi, dự cú giải hay khụng , đối với cụ em vẫn là học sinh giỏi nhất.”. Những dũng nước mắt cứ chảy khụng dứt, tụi hiểu ra sự thật và tụi thấy khoảng trống sao quỏ mờnh mụng, tụi thầm cầu nguyện dự ở đõu Cụ của chỳng tụi vẫn hạnh phỳc.
 Lấ YẾN VY
 Học sinh lớp7/2
Cụ đến lớp dịu dàng, nghiờm nghị
Học trũ cụ đứa nghịch, đứa hiền ngoan
Cụ nhẹ nhàng khuyờn nhủ, bảo ban
Em chợt thấy ở cụ niềm hạnh phỳc hõn hoan
Khi học trũ biết võng lời cụ bảo
Nhưng hụm nay đó xa rồi mói mói
Cụ ra đi vào một chiều thu ảm đạm
Để lại bao thương tiếc cho đời
Thắp nộn nhang lũng, em tưởng nhớ về cụ
Vĩnh biệt cụ - Người em hằng yờu mến. 
 Lờ Nguyễn Thị Tuyết Nhi
 Học sinh lớp 7/4
Bỏnh xe thời gian cứ lăn, lăn mói chẳng chờ bất kỡ ai. Mới đú mà tụi đó học lớp bảy rồi. Trải qua sỏu năm học, tụi cú bao nhiờu là kỉ niệm bờn thầy cụ, bạn bố. Bạn cũng vậy phải khụng?
Cú những kỉ niệm, tụi sẽ khụng bao giờ quờn trong suốt cuộc hành trỡnh để đến với chõn trời tri thức bao la. Bạn biết khụng ?Trước đõy, với tụi mụn Văn là một cơn ỏc mộng. Những tiết học Văn ở trường (khi tụi học tiểu học) đú là những giờ cực hỡnh vỡ tụi học Văn rất tệ. Nếu cú ai hỏi rằng :tụi sợ mụn nào nhất? Thỡ cú lẽ tụi sẽ trả lời: mụn văn
Cũn bõy giờ, khi đó lờn lớp bảy mụn học mà tụi yờu nhất cũng là mụn Văn.Đú chớnh là nhờ cỏch truyền thụ kiến thức, tỡnh yờu và sự gần gũi học trũ của cụ: Cụ Chung
Dự học cụ chưa lõu nhưng cụ đó dạy cho tụi biết rằng học để thành người cú ớch và học Văn để biết yờu thương mọi người, yờu cuộc sống... 
Cú lần, cụ giao cho tụi viết bài dự thi quốc tế UPU vỡ bận nhiều cụng việc tụi đó khụng hoàn thành bài viết .Lỳc đú, tụi rất sợ nhưng cụ chỉ gọi lờn và nhắc nhở. Cụ khụng phạt nhưng tụi thấy ở cụ nỗi buồn hiện lờn trong ỏnh mắt. Từ đú, tụi tự hứa với lũng là sẽ nhớ mói sự việc này, nhớ để khụng bao giờ tỏi phạm nữa. Tụi đó lớn khụn dần lờn từ những lời dạy tưởng chừng rất nhỏ ấy.
 Từng hành động cao đẹp, kiến thức mà cụ bồi đắp cho tụi đó khắc sõu trong tõm hồn nhỏ bộ của tụi. Và tất nhiờn, khụng chỉ cú cỏc thầy cụ dạy tụi mà cũn những thầy cụ khỏc nữa đó chắp cỏnh cho tụi, bạn, chỳng ta bay cao bay xa hơn nữa. Đú là hành trang quớ giỏ để chỳng ta vào đời. 
Khụng biết với bạn thỡ sao? Nhưng với tụi, thầy cụ là người nụng dõn gieo hạt rồi lại mũn mỏi chờ đợi nú nảy mầm, là nhà soạn nhạc tài ba soạn nờn những trang giỏo ỏn đầy yờu thương, là họa sĩ thiờn tài vẽ nờn bao ước mơ tuổi học trũ. Và hơn thế, thầy cụ là bố, mẹ thứ hai của chỳng ta. Vỡ vậy, hóy yờu thương, kớnh trọng và đừng làm buồn lũng thầy cụ bạn nhộ!
	Nguyễn Thị Minh Dung
	 Học sinh lớp 7/4
Hụn người nào đú gọi là hụn nhõn.
Hụn con vật nào đú gọi là hụn thỳ.
Hụn vợ gọi là hụn thờ. 
Hụn chồng gọi là hụn phu. 
Mơ hụn được người nào đú gọi là hụn ước.
Mới hụn xong gọi là tõn hụn. 
Hụn thờm cỏi nữa gọi là tỏi hụn. 
Hụn hai cỏi một lượt gọi là song hụn.
 Đang hụn nửa chừng bị xụ ra gọi là ly hụn. 
Hụn trộm được ai đú thỡ gọi là thành hụn. 
Đang hụn bị dớnh mộp gọi là đớnh hụn. 
Vừa hụn vừa quỳ lạy gọi là Hụn lễ. 
Mờ một người nào đú và hụn gọi là Hụn mờ.
Hụn cõy rong tảo biển gọi là Tảo hụn. 
Hụn bọn nghiện hỳt hớt gọi là hụn hớt.
 Hụn 7 người 1 lỳc gọi là Thất hụn. 

Trong giờ học, Minh khụng tập trung nghe giảng nờn khi thầy giỏo bắt trả lời, cậu khụng trả lời được. Thầy vộo một tai Minh và hỏi:
- Em mọc ra hai cỏi tai để dựng vào việc gỡ?
Minh nhăn nhú:
- Cỏi tai này đó bị thầy dựng rồi. Cũn cỏi kia sau khi về nhà bố em sẽ dựng ạ!
Anh chồng say xỉn về nhà, gọi cửa mói mà khụng cú ai ra mở. Cuối cựng, anh nghĩ ra một kế và gọi thật to:
- Tụi mang bú hoa đẹp nhất về tặng cho người phụ nữ đẹp nhất trần gian đõy!
Lập tức, cỏnh cửa mở toang, cụ vợ sung sướng chạy ra và hỏi:
- Đõu, bú hoa đẹp nhất đõu?
Anh chồng liền bảo:
- Thế người phụ nữ đẹp nhất trần gian đõu hả em?


Cụ vợ đọc bỏo xong xỳc động núi: Trờn bỏo viết rằng tại Phương Đụng người ta đổi vợ để lấy một con ngựa. Anh thỡ khụng bao giờ làm chuyện đú phải khụng nào anh yờu?
- Dĩ nhiờn rồi - anh chồng đỏp - ớt ra thỡ cũng phải lấy một chiếc xe hơi.
Đứa con nhỏ ngõy thơ hỏi bố:
- Trong trường hợp nào thỡ người ta gửi thư cho nhau hả bố?
- Đú là khi người ta ở cỏch xa nhau, muốn trũ chuyờn tõm sự hoặc cú việc phải liờn hệ với nhau con ạ.
- Thế sao cỏc cụ, cỏc chỏu trong xớ nghiệp của bố, ngày nào cũng đi làm với bố, mà con thấy cứ thỉnh thoảng lại mang phong bỡ lại cho bố thế?
- À! Đú là trường hợp cỏ biệt.
Sau khi đóng trớ dựng lộn xà bụng bột gội đầu, một sinh viờn vào hiệu cắt túc, núi với thợ:
- Này anh, túc tụi chỉ cũn cú ba sợi thụi. Anh cắt cẩn thận nhộ!
Anh thợ hỏi:
- Vậy anh định cắt kiểu gỡ?
- Mỏi lật!
Anh thợ loay hoay một lỳc, bỗng làm rụng mất một sợi.
- Ui chỉ cũn hai sợi, cắt thế nào bõy giờ?
- Rẽ ngụi giữa!
Thật khụng may, lúng ngúng thế nào anh lại làm rụng một sợi nữa. Anh thợ lo lắm, bốn hỏi:
- Bõy giờ lại rụng một sợi rồi cắt kiểu nào hả anh?
- Rẽ ngụi giữa!
- Làm sao rẽ nổi anh ơi?
- ễng chẻ sợi túc của tụi làm 2 đi!
- Thi nghĩa là gỡ?
- Thi - ấy là một trũ chơi, trong đú, một người biết thỡ khụng núi, cũn những người khỏc núi thỡ khụng biết.
 Lê Trọng Phúc (ST)
 * Nguyeón Thanh Caỷnh
 * Huyứnh Taỏn Laứi
 * Traàn Thũ Bớch Haống
 * ẹaởng Tửụứng
 * Phan Thũ Lieõn
 * Nguyeón Thũ Hửụứng
 * Thaựi Thũ Nhung
 * Leõ Troùng Phuực 
 * Traàn Thũ Hửụng Lan

File đính kèm:

  • docTap san 09-10.doc
  • docBia.doc
Bài giảng liên quan