Bài giảng môn Ngữ văn 8 - Tiết 110: Đi bộ ngao du - Tô Hồ Ngọc

Đi bộ ngao du tạo nên trạng thái tinh thần thoải mái, không bắt buộc, không phụ thuộc.

Tùy thích đi, dừng, nghỉ,. không phụ thuộc thời gian.

Đi theo ý muốn: men sông, dưới bóng mát, hang động,. tự do theo

ý thích chủ quan.

Không phụ thuộc: phương tiện, con người, thời tiết,.

Tôi chẳng phụ thuộc vào những con ngựa

 hay gã phu trạm.

Tôi chẳng cần chọn lối đi có sẵn hay con đường

thuận tiện; tôi đi qua bất cứ nơi nào.;tôi xem tất cả

Nếu do thời tiết xấu không đi bộ được . đi ngựa.

 

ppt21 trang | Chia sẻ: hienduc166 | Lượt xem: 555 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Bài giảng môn Ngữ văn 8 - Tiết 110: Đi bộ ngao du - Tô Hồ Ngọc, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút TẢI VỀ ở trên
Nhiệt liệt chào mừngquý thầy cô đến dự giờ !MÔN : NGỮ VĂN	 	 LỚP 8A1Giáo viên : Tô Hồ NgọcTrường THCS Vĩnh ChánhTRƯỜNG THCS TT PHÚ HÒAGDTHOẠI SƠN1KIEÅM TRA BAØI CUÕ? Em hãy cho biết các thủ đoạn mánh khoé bắt lính của bọn thực dân ?? Ý nghĩa văn bản ?	Lâu đài Versailles là nơi ở của các vua Pháp Louis XIII, Louis XIV,Louis XV và Louis XVI là biểu tượng của quyền lực tối thượng của các triều đại phong kiến Pháp, năm 1979 nó đã được UNESCO đưa vào danh sách Di sản thế giới. Tháp Eiffel Được xây dựng năm 1889 bằng sắt, tháp cao 300m ở Quảng trường Tháng Ba (Champ de Mars) bên bờ sông Seine ®i bé ngao du ( TrÝch “£-min hay VÒ gi¸o dôc” – Ru-x«)TiÕt 110 I. TÌM HIỂU CHUNG1. Tác giả : Ru-xô (1712-1778) là nhà văn, nhà triết học, có tư tưởng tiến bộ nước Pháp ở thế kỉ XVIII. 	Ru- xô mồ côi mẹ từ sớm, cha là thợ đồng hồ. Thời thơ ấu, ông chỉ được đi học 2 năm, từ năm 12 đến năm 14 tuổi, sau đó chuyển sang học nghề thợ chạm, bị chủ xưởng chửi mắng, đánh đập, nên bỏ đi tìm cuộc sống tự do, ông phải lang thang, phiêu bạt nhiều nơi, làm nhiều nghề. Nhờ thông minh, biết tự học và sáng tạo ông đã nổi tiếng với khoảng 10 tác phẩm kịch, tiểu thuyết, luận văn, triết học. Ru xô là người khao khát tự do ông đã từng lên án xã hội phong kiến Pháp thế kỉ XVIII làm cho con người nô lệ khổ cực. Chính vì vậy ông bị truy nã khắp nơi. Quan điểm triết học của ông rất tiến bộ: Đề cao con người, đấu tranh cho nền dân chủ, tự do, lên án xã hội đương thời đã chà đạp, nô dịch và làm tha hoá con người. Hơn 10 năm sau khi Ru-xô qua đời, ông được an táng tại điện Păng-tê-ông, nơi dành cho những danh nhân vĩ đại nước Pháp. Điện Panthéon là nơi chôn cất và tôn vinh những nhân vật lịch sử và những người đã làm rạng danh cho nước Pháp.+ Nh÷ng m¬ méng cña ng­êi d¹o ch¬i c« ®éc (1772- 1778)+ LuËn v¨n khoa häc vµ nghÖ thuËt (1750).+ LuËn vÒ sù bÊt b×nh ®¼ng (1755)+ Giuy-li hay nµng Hª-l« i-d« míi (tiÓu thuyÕt 1761).+ £-min hay VÒ gi¸o dôc (tiÓu thuyÕt 1762)MỘT SỐ TÁC PHẨM CHÍNHb. Tác phẩm:b. Tác phẩm: Xuất xứ : VB trích trong quyển V của tp Ê-min hay Về giáo dục (1762), nêu lên quan điểm muốn ngao du học hỏi, cần phải đi bộ.- Phương thức biểu đạt : nghị luận. Tác phẩm chia làm 5 quyển tương ứng với 5 giai đoạn:- Giai đoạn 1: Từ lúc Ê-min ra đời đến lúc 3 tuổi (nhiệm vụ là giáo dục làm sao cho cơ thể em được phát triển theo tự nhiên). - Giai đoạn 2: Từ Ê-min 4 tuổi đến 12 tuổi ( Nhiệm vụ giáo dục cho Ê-min một số nhận thức bước đầu).- Giai đoạn 3: Ê-min từ 13 đến 15 tuổi (Trang bị cho Ê-min một số kiến thức khoa học hữu ích từ thực tiễn và thiên nhiên).- Giai đoạn 4: Ê-min từ 16 đến 20 tuổi ( Ê-min được giáo dục về đạo đức và tôn giáo)- Giai đoạn 5: Ê-min đã trưởng thành ( Ê-min đi du lịch 2 năm để đạo đức và nghị lực được thử thách)Đi d¹o ch¬i ®ã ®©y.Ng­êi ®iÒu khiÓn xe ngùa chạy từng trạm đường.Đi đến nơi nào đó để xem xét, mở mang hiểu biết.- Ngao du :- Phu tr¹m:- Tham quan: *HD đọc giải thích từ khó: II. ĐỌC - HiỂU VĂN BẢN 1/ Lợi ích của việc đi bộ:- Đi bộ ngao du tạo nên trạng thái tinh thần thoải mái, không bắt buộc, không phụ thuộc.- Đi bộ ngao du đem lại cơ hội trau dồi kiến thức, hiểu biết.- §i bé ngao du có tác dụng rèn luyện søc kháe.? Luận điểm cần chứng minh của văn bản này là gì ?Để làm sáng tỏ vấn đề đó, tác giả đã đưa ra những luận điểm chính nào? 1.1. Đi bộ ngao du tạo nên trạng thái tinh thần thoải mái, không bắt buộc, không phụ thuộc.- Ta muốn hoạt động nhiều ít là tuỳ.II. ĐỌC – HIỂU VĂN BẢN :-Tùy thích đi, dừng, nghỉ,.. không phụ thuộc thời gian.Ta ưa đi lúc nào thì đi, ta thích dừng lúc nào thì dừng.-Ta quan sát khắp nơi, ta quay sang phải, sang trái, ta xem xét tất cả những gì thấy hay hay, ta dừng lại ở tất cả mọi khía cạnh.? Để làm sáng tỏ luận điểm này, tác giả đã đưa ra luận cứ nào ? 1/ Lợi ích của việc đi bộ:II. ĐỌC – HIỂU VĂN BẢN :-Tùy thích đi, dừng, nghỉ,.. không phụ thuộc thời gian.- Đi theo ý muốn: men sông, dưới bóng mát, hang động, mỏ đá... tự do theo ý thích chủ quan.Khu rừngHang độngMỏ đáDòng sôngTôi nhìn thấy một dòng sông ư, tôi đi men theo sông, một khu rừng rậm ư, tôi đi vào dưới bóng cây; một hang động ư, tôi đến tham quan; một mỏ đá ư, tôi xem xét các khoáng sản 1.1. Đi bộ ngao du tạo nên trạng thái tinh thần thoải mái, không bắt buộc, không phụ thuộc. 1/ Lợi ích của việc đi bộ:Tôi chẳng phụ thuộc vào những con ngựa hay gã phu trạm. Tôi chẳng cần chọn lối đi có sẵn hay con đườngthuận tiện; tôi đi qua bất cứ nơi nào...;tôi xem tất cả 1/ Đi bộ ngao du tạo nên trạng thái tinh thần thoải mái, không bắt buộc, không phụ thuộc.II. ĐỌC – HIỂU VĂN BẢN :Nếu do thời tiết xấu không đi bộ được ... đi ngựa.-Tùy thích đi, dừng, nghỉ,.. không phụ thuộc thời gian.- Đi theo ý muốn: men sông, dưới bóng mát, hang động,.. tự do theo ý thích chủ quan.- Không phụ thuộc: phương tiện, con người, thời tiết,...? Đi ngao du bằng đi bộ có hơn những cách đi bằng phương tiện khác không ? Em có tán thành cách viết của tác giả không ?Thảo luận :? Nhận xét về cách lập luận của tác giả ? ? Với cách lập luận đó thuyết phục người đọc điều gì ?Lập luận chặt chẽ, luận cứ phong phú.Đi bộ ngao du đem lại cảm hứng tự do tuyệt đối.Lòng hồ Núi SậpKhu lưu niệm Bác TônTác giả dùng tôi là những trải nghiệm của bản thân, ta trong đó có tôi mang tính khái quát cao không riêng gì tác giả mà còn nhiều người khác nữa được tác giả dẫn chứng ở đoạn 2,3 chúng ta sẽ được học ở tiết sau. Ta ưa đi lúc nào thì đi,dừng lúc nào thì dừng,ta muốn hành động nhiều ít thế nào là tuỳTa quan sát khắp nơi; ta quay phải,trái; ta xem xét tất cả những gì thấy hay hay; ở mọi khía cạnhTôi chẳng phụ thuộc vào những con ngựa hay gã phu trạm Tôi thích , tôi lưu lại. Tôi thấychán, tôi bỏ đi luônTôi chẳng cần chọn lối đi có sẵn hay con đường thuận tiện; tôi đi qua bất cứ nơi nào...;tôi xem tất cảNếu tôi mệtNhưng Ê-minemThấy sông ư, tôi đi men theo sông;rừng rậm ư, tôiđi vào;một hang động ư, tôi đến tham quan;một mỏ đá ư, tôi xem xét khoáng sản ? Vì sao trong đoạn 1, tác giả có lúc dùng đại từ tôi, có lúc dùng ta ? Tác dụng của cách dùng đó ?1/ Chú bé được nói đến trong văn bản Đi bộ ngao du có tên là gì ?Pi-ta-goATa-lét BdcÊ-minĐô-băng-tôngBÀI TẬP CỦNG CỐ 3/ Qua tiết học này, em rút ra được bài học gì trong việc tạo lập văn bản nghị luận ? 2/ Theo tác giả, người đi bộ ngao du phải phụ thuộc vào điều gì ?Những con ngựaABản thân họBCDGã phu trạmNhững con đường thuận tiệnSƠ ĐỒ TƯ DUYHƯỚNG DẪN HỌC VÀ CHUẨN BỊ BÀI 1/ Bài vừa học :-Học bài. -Học tập cách viết văn nghị luận của Ru-xô.2/ Chuẩn bị bài : Đi bộ ngao du (tt) ? Tác giả đã đưa ra những luận cứ nào để làm sáng tỏ luận điểm: + Đi bộ ngao du để trau dồi vốn tri thức, hiểu biết. + Đi bộ ngao du có tác dụng tốt đến sức khoẻ và tinh thần. - Qua văn bản này, chúng ta thấy được điều gì về nhà văn Ru-xô? - Ý nghĩa của vb? TIEÁT HOÏC ÑEÁN ÑAÂY ÑAÕ KEÁT THUÙCCHÚC THẦY CÔ LUÔN VUI KHỎE, CÁC EM HỌC SINH CHĂM NGOAN HỌC GIỎI

File đính kèm:

  • pptDI_BO_NGAO_DU.ppt