Bài giảng Ngữ văn Khối 8 - Tiết 22: Văn bản Cô bé bán diêm
Bức tranh 1
Em bé chết trong mộng tưởng
Đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười.
Sự ra đi của em bé thật đẹp: thể xác chết nhưng linh hồn khát vọng luôn sống mãi
Tấm lòng yêu thương đồng cảm của nhà văn đối với những em bé bất hạnh
Bức tranh 2
Em bé chết trong thực tế
Em chết ở một xó tường lạnh lẽo (em chết vì đói,vì rét, vì thiếu tình thương của gia đình, xã hội.)
Sự ra đi của em bé thật thương tâm: là một cái chết vô tội không đáng có, một bi kịch đáng thương
ã hội thiếu vắng tình thương, thờ ơ với nỗi bất hạnh của người nghèo.
NHIỆT LIỆT CHÀO ĐểN CÁC THẦY Cễ VỀ DỰ GIỜ THĂM LỚP !Cễ Bẫ BÁN DIấMTG: An-độc -xenTIẾT 22Cễ Bẫ BÁN DIấM(An-độc-xen)I. Tỡm hiểu chungII. Tỡm hiểu văn bản1. Hoàn cảnh của cụ bộ bỏn diờm2. Mộng tưởng và hiện thực TIẾT 22Mộng tưởngThực tếước mơLần 1Em ngồi trước một lò sưởi bằng sắt, lửa cháy nom vui mắt, hơi nóng dịu dàngLửa tắt, lò sưởi biến mất,em nghĩ đến bị cha mắngMong được sưởi ấm Lần 2Bàn ăn có ngỗng quay, ngỗng nhảy ra khỏi đĩa tiến về phía em. Bức tường lạnh lẽo và phố xá vắng teo lạnh buốtMong được ăn ngon Lần 3Cây thông Nô en trang trí lộng lẫy với ngàn ngọn nến sáng rực.Nến bay lên, bay mãi biến thành những ngôi sao.Mong được đón Nô en Lần 4Bà đang mỉm cười với em, em reo lên, cho cháu đi với, xin Thượng đế cho cháu về với Bà.ảo ảnh rực sáng biến mất ( Bà biến mất ).Mong được bà che chở và yêu thương Lần 5Bà cầm tay em, hai Bà cháu bay lên cao chẳng còn đói rét đau buồn nào đe doạ.Em về chầu Thượng đế ( em đã chết ). Mong được mãi mãi ở cùng bà. => Sáng sủa, ấm áp.=> Tối tăm, lạnh lẽo.=> Giàu có, sung túc.=>Nghèo khổ, thiếu thốn.=> Vui tươi, đẹp đẽ=> Xót xa, thương cảm=> Vui sướng.=> Đau khổ, tuyệt vọng.=> Hạnh phúc dạt dào.=> Phũ phàng, tàn nhẫnCác lần quẹt diêm Ước mơ được sống đầy đủ sung tỳc, được che chở, yờu thương. Ước mơ vụ cựng bỡnh dị, giản đơn. Hiện thực nghốo khổ, đúi rột, lạnh lẽo, đau buồn.Đôi má hồng và đôi môi đang mỉm cười.* Em bé chết trong thực tế * Em bé chết trong mộng tưởng > Sự ra đi của em bé thật thương tâm: là một cái chết vô tội không đáng có, một bi kịch đáng thươngEm chết ở một xó tường lạnh lẽo (em chết vì đói,vì rét, vì thiếu tình thương của gia đình, xã hội.)-> Sự ra đi của em bé thật đẹp: thể xác chết nhưng linh hồn khát vọng luôn sống mãiTấm lòng yêu thương đồng cảm của nhà văn đối với những em bé bất hạnhXã hội thiếu vắng tình thương, thờ ơ với nỗi bất hạnh của người nghèo.Bức tranh 1Bức tranh 2Những mảnh đời ộo le , bất hạnhMưu sinh bằng bỏn vộ số dạoEm ngước lờn nhỡn trờiThiờn đường cao vời vợiMẹ và bà cú đợiỦ ấm em vào lũng.1, 2, 3, 4, 5Hết que này, que khỏcQue diờm cuối cựng tắtThiờn đường ở trờn cao.Tuyết phủ chỗ em ngồiMắt em nhắm lại rồiTrỏi tim em bộ bỏngThiờn đường khụng đúi rộtThiờn đường chẳng cú diờmNgười qua đường nỏo nứcTừ nay khụng cơ cựcChẳng ai cũn gặp emRong ruổi trong búng đờm.Ước mơ em nhỏ lắmEm cụ bộ bỏn diờmNgười giàu qua lặng lẽNgười nghốo khụng cú tiềnEm đõu dỏm về nhàTrong màn đờm giỏ lạnhCõy thụng non gầy guộcBỡnh bong... đờm Giỏng sinhEm quẹt diờm cho mỡnhMột mỏi nhà ấm cỳngMựi ngỗng quay bộo ngậyLũ sưởi chỏy hoà caMột que diờm sỏng lờnEm gặp bà, gặp mẹBà em cũn rất trẻMẹ em đẹp như tiờnSố lầnMộng tưởngThực tạiLần 1Lũ sưởi rực hồng-> sỏng sủa, ấm ỏpBần thần... Búng tối,bị cha mắngLần 2Bàn ăn dọn ra, ngỗng quay-> Được ăn noPhố vắng teo, lạnhbuốt, giú bấc vi vuLần 3Cõy thụng Nụ-en-> Vui chơi, sum vầyTất cả ngọn nến bay lờn trờiLần 4Bà đang mỉm cười với em-> Được bà yờu thương, che chởBà biến mấtLần 5Hai bà chỏu bay lờn trời->khụng đúi rột, đau buồncỏi chết đỏng thương
File đính kèm:
- co be ban diem t 22.ppt