Chủ điểm Suy ngẫm: Cafe muối
Ngày xưa có một anh chàng nọ đi tha phương cầu thực ở miền đất xa xôi. Chàng dừng chân lại một nơi xứ lạ và đem lòng yêu một cô gái.
Bản tính rụt rè của một chàng trai quê không thể nào khiến anh mở lời yêu mến. Mãi đến một ngày thật xa,chàng cũng quyết định nói ra lòng mình. Chẳng đâu xa, nơi tỏ tình là quán cafe nghèo trong xóm. Chàng bối rối đến độ gọi nhầm muối thay vì kêu đường.
Lúc chủ quán mang cafe mà không đem đường để khuấy, cô gái thấy lạ và hỏi. Một ý nghĩ thoáng nhanh trong đầu, chàng nhẹ nhàng giải thích: ''Quê anh ở miền Trung gần biển, cuộc đời anh đã quá nhiều đắng cay, cái vị đắng cafe không có gì hay lắm, nên anh bỏ muối vào mong tìm được hương vị mới lạ, và nhớ nhiều đến quê hương” . Nàng yêu anh nhiều cái và vẫn thích hơn nhất là bản chất thật thà của một chàng trai quê.
Sau một thời gian khi hai người đã chung sống với nhau, họ có một mái ấm yên bình cùng hai đứa nhóc và người vợ vẫn thường pha 1 ly cafe (Muối) cho chồng vào mỗi buổi sáng. Anh vẫn nhâm nhi và rất hài lòng về điều này ở vợ.
Một ngày kia anh qua đời.
Anh có một lá thư để lại cho cô vợ mình rằng: ''Em yêu dấu, trong thời gian chung sống bên nhau, anh hài lòng và hạnh phúc vì có em, anh cũng đã yêu em bằng tất cả con tim mình.
Anh chưa hề dối em điều gì ngoài một lần.Em có nhớ lần đầu tiên anh hẹn em ra quán nước? Thật ra anh quá bối rối nên gọi nhầm muối thay đường. Và anh đã bịa ra câu chuyện để dối em. Nhưng nếu như mà nói dối để có được em, tình yêu của em và mình đã sống thật hanh phúc thì chắc chẳng ai nỡ trách một người như anh phải không em? Anh thật hạnh phúc khi có em, sáng nào cũng được uống cafe em pha. À, mà em biết không hương vị của nó .rất. tệ, anh phải cố uống. Nó chẳng ngon lành xíu nào hết, nhưng anh vui và hạnh phúc vì điều này.”
Đến bây giờ người vợ mới nhận ra rằng chồng cô phải nhắm mắt cố uống cafe mà cô đã pha trong chừng ấy năm, nhưng không phải vi thế mà cô không pha nữa!!Và như thương lệ, sáng nào trên bàn thờ chồng mình cô cũng để một ly cafe (MUỐI). Như thường lệ.
Cafe muối...Ngày xưa có một anh chàng nọ đi tha phương cầu thực ở miền đất xa xôi. Chàng dừng chân lại một nơi xứ lạ và đem lòng yêu một cô gái.Bản tính rụt rè của một chàng trai quê không thể nào khiến anh mở lời yêu mến. Mãi đến một ngày thật xa,chàng cũng quyết định nói ra lòng mình. Chẳng đâu xa, nơi tỏ tình là quán cafe nghèo trong xóm. Chàng bối rối đến độ gọi nhầm muối thay vì kêu đường. Lúc chủ quán mang cafe mà không đem đường để khuấy, cô gái thấy lạ và hỏi. Một ý nghĩ thoáng nhanh trong đầu, chàng nhẹ nhàng giải thích: ''Quê anh ở miền Trung gần biển, cuộc đời anh đã quá nhiều đắng cay, cái vị đắng cafe không có gì hay lắm, nên anh bỏ muối vào mong tìm được hương vị mới lạ, và nhớ nhiều đến quê hương” . Nàng yêu anh nhiều cái và vẫn thích hơn nhất là bản chất thật thà của một chàng trai quê.Sau một thời gian khi hai người đã chung sống với nhau, họ có một mái ấm yên bình cùng hai đứa nhóc và người vợ vẫn thường pha 1 ly cafe (Muối) cho chồng vào mỗi buổi sáng. Anh vẫn nhâm nhi và rất hài lòng về điều này ở vợ...Một ngày kia anh qua đời...Anh có một lá thư để lại cho cô vợ mình rằng: ''Em yêu dấu, trong thời gian chung sống bên nhau, anh hài lòng và hạnh phúc vì có em, anh cũng đã yêu em bằng tất cả con tim mình...Anh chưa hề dối em điều gì ngoài một lần...Em có nhớ lần đầu tiên anh hẹn em ra quán nước? Thật ra anh quá bối rối nên gọi nhầm muối thay đường. Và anh đã bịa ra câu chuyện để dối em. Nhưng nếu như mà nói dối để có được em, tình yêu của em và mình đã sống thật hanh phúc thì chắc chẳng ai nỡ trách một người như anh phải không em? Anh thật hạnh phúc khi có em, sáng nào cũng được uống cafe em pha. À, mà em biết không hương vị của nó ....rất.... tệ, anh phải cố uống. Nó chẳng ngon lành xíu nào hết, nhưng anh vui và hạnh phúc vì điều này...”Đến bây giờ người vợ mới nhận ra rằng chồng cô phải nhắm mắt cố uống cafe mà cô đã pha trong chừng ấy năm, nhưng không phải vi thế mà cô không pha nữa!!Và như thương lệ, sáng nào trên bàn thờ chồng mình cô cũng để một ly cafe (MUỐI). Như thường lệ...LờiCầu Mong......bạn tìm được hạnh phúc, vui vẻ và bình yên trong cuộc sống, một thế giới có nhiều điều mà bạn chưa thể biết được....Cầu mong...mọi nỗi đau mà bạn đã chịu đựng cũng như những xung đột mà bạn từng trải qua sẽ trao cho bạn sức mạnh để bạn vươn lên chính mình, đối diện với những thử thách với lòng dũng cảm và sự lạc quan,yêu cuộc sống.! Cầu mong...Bạn hãy luôn biết rằng, có một người nào đó hiểu bạn và yêu bạn, những người đó luôn ở cạnh bạn ngay cả khi bạn thấy cô độc nhất.Cầu mong...bạn sẽ hiểu được sâu sắc lòng tốt của người khác để tin tưởng vào một cuộc sống bình yên...Cầu mong...một lời tử tế, một cử chỉ làm yên lòng, một nụ cười nồng ấm sẽ được tặng cho bạn hàng ngày. Cầu mong...Và cầu mong, bạn hãy trao tặng những món quà như vậy cho người khác ngay khi bạn nhận được chúngHãy nhớ mặt trời vẫn chiếu sáng, khi cơn bão có vẻ như kéo dài vô tận. Bạn hãy tin rằng một người yêu thương bạn thật sự là khi họ không có ở bên cạnh bạn nhưng bạn vẫn cảm nhận được tình yêu và sự quan tâm của người ấy Hãy nhớ rằng trong cuộc sống những va chạm và đau khổ mà bạn gặp phải sẽ nhiều so với những ước mơ và hạnh phúc mà bạn sẽ có những điều mà bạn cảm thấy là khiếm khuyết trong hiện tại sẽ trở thành thế mạnh của bạn trong tương lai.Cầu mong...bạn nhìn thấy tương lai của bạn như là một người đầy đủ sự hứa hẹn và những khả năng.Cầu mong...bạn tìm thấy đầy đủ sức mạnh tinh thần để tự quyết định trong những tình huống tệ hại mà không bị bất cứ một người nào phán xử vì kết quả đó.Cầu mong...Và cuối cùng...Cầu mong bạn luôn luôn cảm thấy đuợc yêu thương
File đính kèm:
- suy_ngam.ppt