Chuyện kể bằng thành ngữ, bằng một dấu thanh, bằng một chữ cái
Bài 1: Chuyện kể không dấu
THĂM QUÊ
Thi xong xuôi, sau dăm hôm, hai anh em Thanh, Loan theo cha vô quê chơi thăm ông.
Quê hương thân yêu, nơi cha sinh ra, nơi cha ra đi, nơi cha luôn không quên, chưa khi nguôi ngoai. Theo như cha cho hay, quê hương khi xưa tuy không đông vui như hôm nay nhưng luôn xanh tươi bao nương khoai nương ngô. Nhân dân thi đua tăng gia nên luôn no nê.
Thăm quê hôm nay, hay tin Thanh, Loan do chăm ngoan, vươn lên cao trong năm qua nên ông vui hơn. Ông đưa đi thăm danh lam chung quanh thôn. Như cha ông, hai anh em thêm yêu quê hương, mong sao mai sau chung tay xây quê hương thêm vui hơn, thêm văn minh.
ó chiếc cúp cánh én, chú quyết bán lấy chút vốn, thím bán ốc khắp ấp, mấy đứa nhóc lớn bán vé số, đứa bán mía khúc kiếm sống. Dáng dấp chú thím Chín Cối cứ xuống cấp, ốm yếu, hốc hác, sắc thái mắt tái mét giống sốt rét, uống thuốc riết, chắc chết. Lối xóm, dưới ấp cố gắng bít “lá rách” góp chút ít cứu đói, cứu rét chú thím Chín. Thế mới biết, đất nước lắm chú thím, lắm cháu bé, chắc chắn đói rách, khốn đốn, khó tiến tới sánh với các nước thế giới. Nếu chú thím Chín cố gắng lấy chính sách, trước hết có ít cháu bé, có ý thức, thấy đói khó. Chắc chắn các cháu bé chú Chín Cối sống sướng nhất, phúc lớn. Bài 20 : Chuyện kể toàn thanh không dấu Đi chơi xuân Đông hanh heo trôi qua mau, xuân tươi vui đang sang nhanh nhanh. Năm nay ba tôi cho anh em tôi đi chơi xuân nơi quê hương. Hai anh em tôi, tay trong tay, hân hoan theo ba lên xe ôtô. Xe bon bon đi trong mưa xuân lây phây Quê hương trong tôi bao thân thương, nơi ông tôi, cha tôi sinh ra. Nơi xe đi qua nhân dân hân hoan vui xuân. Trên không trung, mưa xuân bay lưa thưa, lưa thưa. Trên cây đa to, cao xanh tươi, bao con chim đua nhau bay, râm ran. Loa trong thôn ngân vang câu dân ca Tây Nguyên say mê. Thăm nơi quê hương thân yêu, ông tôi, cô tôi cho anh em tôi đi chơi xuân quanh thôn. Trên con đê xây bê tông ven sông, bao em thơ theo ba mẹ đi du xuân thăm nhau. Trên sân banh, thanh niên hai thôn đang tranh đua, không cam thua nên chơi luôn hăng say. Trong trung tâm thôn, bao em thơ vô tư chơi ô ăn quan, chơi thi con quay, chơi đu, chơi bi, chơi banh. Ôi vui ghê! Ba tôi theo ông tôi đi thăm dăm ông cao niên trong thôn, vui ngâm thơ xuân, xem phong lan, xem cây bon - sai. Ban đêm anh em tôi đi xem liên hoan thi dân ca, thi ngâm thơ tôn vinh quê hương. Hôm sau ba tôi cho anh em tôi đi thăm danh lam Hoa Lư, nơi xưa kia vua Đinh lên ngôi. Thăm nơi đây, ghi công lao ông cha ta bao năm xa xưa kiên tâm xây non sông cho con em mai sau. Chơi xuân nơi quê hương, tôi luôn tin quê tôi trong tương lai vươn lên nhanh hơn. Tôi ghi trong tâm luôn chăm ngoan, ra công tu thân, mai sau tham gia xây quê hương khang trang Bài 21 : Chuyện kể toàn C Câu chuyện “cua - còng” Cua, còng cãi cọ: - Cạnh chùm cây chi chít cỏ, có con cua canh chừng con cá. Chợt con còng chụp con cá của con cua. Cua cự: Con cá của cua! Còng cãi: Con cá của còng! Cua, còng cứ cãi cọ: Của cua - của còng. Cạnh có con công, con cò cũng coi cua còng cãi cọ. Cò: Con cá của còng, còng có công chụp. Công: Con cá của cua, cua có công canh. Công, cò cùng cãi cọ: Của cua - của còng. Chợt có con cọp, cọp cười: Con cá của cọp. Cua, còng, cò, công chạy. Cọp chụp con cá. Bài 22: Kể chuyện bằng thành ngữ Bạn Tý lớp tôi có tính ba hoa chích choè. Vì hay la cà nên cứ sắp đến giờ học cậu ta mới ba chân bốn cẳng chạy tới lớp. Vào học muộn, không hiểu bài nên cứ như vịt nghe sấm, như nước đổ lá khoai, thầy cô gọi nên bảng thì cứ lúng túng như thợ vụng mất kim, làm bài kiểm tra thì mắt la mày lém, ngoảnh trước ngó sau , chỉ chực quay cóp, mấy lần bị bắt quả tang cứ lúng túng như chó ăn vụng bột. Ngồi trong lớp không chịu nghe giảng lại hay bàn ra tán vào, khi bạn bè nhắc nhở lại cố tình bỏ ngoài tai. Đi học thì buổi đực buổi cái, chỉ được cái giỏi bới lông tìm vết, bới bèo ra bọ đối với khuyết điểm của bạn bè. Gần thi rồi mà nó vẫn bình chân như vại, chỉ lo bàn mưu tính kế coppy. Nhìn được bài của bạn bên cạnh thì mừng như vớ được của chẳng khác nào buồn ngủ gặp chiếu manh, gặp thầy cô coi ngặt thì ngồi như bụt mọc , mặt ngay cán tàn. Cô giáo trả bài kiểm tra thì chỉ đi nhìn lên ngó xuống, đứng núi nọ trông núi kia, so kè bẻ măng tị nạnh với bạn. Nhìn điểm 2 to đùng trong tờ giấy kiểm tra, Tí ta chỉ biết đeo sầu nuốt tủi, ngậm bồ hòn làm ngọt, trong lòng rối như tơ vò mà chả dám thở vắn than dài với ai. ở trường thì thế, ở nhà cũng chẳng hơn gì. Đi học về là nó biệt tăm biệt tích, lẩn như trạch đi chơi hết game lại chat. ấy vậy mà về còn lại bẻ hành bẻ tỏi thằng em ở nhà. Bố mẹ sai một đằng nó làm một nẻo, khiến nhiều lúc bố nó ba máu sáu cơn cho nó xơi mấy con lươn cho hả giận. Con với cái đúng là bôi tro trát trấu vào mặt cha mẹ. Trước tình hình đó, lớp tôi bàn đi tính lại quyết tâm giúp nó tu tâm tĩnh trí để làm con ngoan trò giỏi. Nó cũng tỏ ra ăn năn hối lỗi muốn cải tà quy chính chứ không chỉ hứa hươu hứa vượn , trăm voi không được bát nước sáo như trước đây nữa. Cuối năm học này, chắc bạn tôi- thằng Tí sẽ được mở mặt mở mày với bàn dân thiên hạ, cha mẹ nó chắc cũng vui lây. Bài 23: Kể chuyện bằng thành ngữ Thừa một con thỡ cú Trỏnh vỏ dưa gặp vỏ dừa, đứng nỳi này trụng nỳi nọ, già kộn kẹn hom, ghột của nào trời trao của nấy. Chị nọ phận ẩm duyờn ụi, kết túc xe tơ với một anh chàng mặt nạc đúm dày, xấu ma chờ quỷ hờn lại đần độn ngốc nghếch, vụ tõm vụ tớnh, ruột để ngoài da, thiờn lụi chỉ đõu đỏnh đấy, mười tỏm cũng ừ mười tư cũng gật, học chẳng hay cày chẳng biết, lung tỳng như thợ vụng mất kim, chỉ được cỏi “sỏng tai họ, điếc tai cày” là giỏi. Trăm dõu đổ đầu tằm, giỗ tết cỳng bỏi trong nhà, cụng to việc lớn ngoài xúm, hai sương một nắng, tất bật quanh năm, một tay chị lo toan định liệu. Anh chồng thỡ như gà quố ăn quẩn cối xay, lừ đừ như ụng từ vào đền, như cỗ mỏy khụng giật khụng động. Giàu vỡ bạn sang vỡ vợ, hàng xúm lỏng giềng khỏo nhau: “ Chàng Ngốc thật tốt số, mả tỏng hàm rồng, mốo mự vớ cỏ rỏn”. Chị vợ mỏng mày hay hạt, thỏo vỏt đảm đang, hay lam hay làm, vớ phải chàng Ngốc đành nước mắt ngắn nước mắt dài, đeo sầu nuốt tủi ngậm bồ hũn làm ngọt cho qua ngày đoạn thỏng. Nhiều lỳc tức bầm gan tớm ruột, cực chẳng đó, chị định liều ba bảy cũng liều, lành làm gỏo, vỡ làm mụi rồi anh đường anh, tụi đường tụi cho thoỏt nợ. Nhưng gỏi cú chồng như gụng đeo cổ, chim vào lồng biết thuở nào ra, nờn đành ngậm đắng nuốt cay, một điều nhịn chớn điều lành, tốt đẹp phụ ra xấu xa đậy lại, vợ chồng đúng cửa bảo nhau cho ờm cửa ờm nhà, sao nỡ vạch ỏo cho người xem lưng, xấu chàng hổ ai? Thứ nhất tu tại gia, thứ nhỡ tu chợ, thứ bat u chựa. Biết chồng tại gia tu khụng trút, liền trổ tài điều binh khiển tướng dạy chồng một phen, những mong mở mày mở mặt với bàn dõn thiờn hạ, khụng thua em kộm chị trong họ ngoài làng. Một hụm ngày lành thỏng tốt, trời quang mõy tạnh, giữa thanh thiờn bạch nhật, chị vợ dỗ ngon dỗ ngọt bảo chồng đi mua bũ, khụng quờn dặn đi dặn lại: đến chợ phải tuỳ cơ ứng biến, xem mặt đặt tờn, liệu cơm gắp mắm, tiền trao chỏo mỳc, đồng tiền phải liền khỳc ruột kẻo lại mất cả chỡ lẫn chài. Được lời như cởi tấm lũng, Ngốc ta mở cờ trong bụng, gật đầu như bỳa mỏy, vội khăn gúi quả mướp lờn đường quyết phen này lập cụng chuộc tội. Bụng bảo dạ, phải đi đến nơi về đến chốn, một sự bất tớn, vạn sự bất tin. Chàng Ngốc chõn quàng lờn cổ đi như chạy đến chợ. Chợ giữa phiờn, người đụng như kiến, ỏo quần như nờm, biết bao của ngon vật lạ, thốm rỏ rói mà đành nhắm mắt bước qua. Hai tay giữ khư khư bọc tiền như từ giữ oản, Ngốc nuốt nước bọt bước đến bói bỏn bũ. Sau một hồi bới lụng tỡm vết, cũ kố bớt một thờm hai, nài lờn ộp xuống, cuối cựng Ngốc cũng mua được 6 con bũ. Thấy mỡnh cũng được việc, khụng đến nỗi ăn khụng ngồi rồi bỏo hại vợ con, Ngốc mừng như được của. Hai năm rừ mười, ai dỏm bảo anh ăn như rồng cuốn, núi như rồng leo, làm như mốo mửa. Nghĩ vậy, Ngốc ung dung leo lờn con bũ đầu đàn, mồm hụ miệng hột giễu vừ giương oai lựa đàn bũ ra về mà lũng vui như hội. Giữa đường sực nhớ lời vợ dặn, suy đi tớnh lại, cẩn tắc vụ ỏy nỏy, Ngốc quyết định đếm lại đàn bũ cho chắc chắn. Ngoảnh trước ngú sau, đếm đi đếm lại, đếm tỏi đếm hồi vẫn chỉ thấy cú 5 con, cũn một con khụng cỏnh mà bay đõu mất. Toỏt mồ hụi, dựng túc gỏy, mặt cắt khụng cũn giọt mỏu, Ngốc vũ đầu gói tai, sợ về vợ mắng cho mất mặn mất nhạt rồi lại bự lu bự loa kờu làng kờu nước, than thõn trỏch phận. Hồn vớa lờn mõy, run như cầy sấy, Ngốc về nhà với một bộ mặt buồn thiu như đưa đỏm. Thấy chồng về, chị vợ tươi cười như hoa đún, nhưng Ngốc vẫn ngồi như bụt mọc trờn lưng con bũ đi đầu, chắp tay lạy vợ như tế sao! Mỡnh ơi! Tụi đỏnh mất bũ! Xin mỡnh tha tội cho tụi Nhỡn chồng mặt như chàm đổ mỡnh dường giẽ run, chị vợ khụng khỏi lo vốn liếng đi đời nhà ma, liền rớt lờn như xộ lụa: Đồ ăn hại. Đàn ụng mà trúi gà khụng chặt. Làm sao lại để bũ sổng? Sợ thút đỏi vói tim, nhưng Ngốc vẫn lấy hết sức bỡnh tĩnh để phõn trần: Tụi mua tất cả 6 con, họ cũng giao đủ 6 con, giờ đếm mói cũng chỉ cú 5 con. Nhỡn Ngốc ta vẫn ngồi đúng đinh trờn lưng bũ, chị vợ hiểu rừ đầu đuụi cơ sự, dở khúc dở cười bảo chồng: - Thụi xuống đi! Thiếu đõu mà thiếu, thừa một con thỡ cú! Bài 24 : Thơ vui toàn T Thêm tình thân thương Tỉnh tôi thi thố thể thao Tổ tôi thi tốt, tỉnh trao thưởng tiền Thấy thế thằng Thắng, thằng Thiên Tung tăng, thích thú: “Trước tiên thăm thầy!” Thằng Trung tấm tắc: “Tuyệt thay Tiền thưởng ta trích tặng thầy tập thơ Tiền tồn trích tặng thím Tơ Thím Tơ thiếu thốn tuổi thơ thiệt thòi” Tư tưởng Trọng “trúng tim” tôi (Thím Tơ tập tễnh từ thời tí teo) Toàn tổ tất tật “tuân” theo Tức thì thắng Tú (tức Tèo) “tấu” thêm: “Thiếu thì ra tập trung thêm Tới thăm trại trẻ tận trên thôn Từ” Toàn tổ tâm trạng tâm tư Thể thao thi thố thắng thua thường tình Tổ ta thi thố tận tình Tiền thưởng ta tặng thêm tình thân thương Thôi ta thong thả tới trường Tiếng thơm thành tích toàn trường toả thêm. Bài 25 : Thơ vui toàn “ ó “ Cùng nhau vượt khó Thấm thoát đã kết thúc năm "Chó" Mong bạn phải cố gắng chịu khó Bài tập về nhà đừng xếp xó Sách vở hàng ngày không chịu ngó, Đến khi kiểm tra tay đành bó. Bị xơi "trứng", "ngỗng" mặt nhăn nhó. Về nhà thấy bố, lo sốt vó Nhìn chổi lông gà miệng dúm dó. Ngồi trong lớp học, đừng la ó. Hoặc chỉ ngắm mây và nghe gió. Bạn bè có hỏi đừng cau có. Luôn luôn vui vẻ đừng nhăn nhó. Việc giao làm ngay, không để đó. Chớ lười thể dục, người nhỏ thó. Việc gì cũng chẳng muốn sờ mó. Hoàn thành nhiệm vụ mẹ giao phó. Lúc muốn xin tiền thì mới có! Thế là lại tạm biệt năm "Chó" Phấn đấu vươn lên cùng vượt khó Tương lai phía trước đang "lấp ló". Tất cả đang chờ chúng ta đó.
File đính kèm:
- KỂ CHUYỆN BẰNG MỘT DẤU THANH, MỘT CHỮ CÁI....doc