Những bài thơ tình chọn lọc
Bài Thơ Đôi Dép
Bài thơ đầu anh viết tặng em
Là bài thơ anh kể về đôi dép
Khi nổi nhớ ở trong lòng da diết
Những vật tầm thường cũng viết thành thơ
Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ
Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nữa bước
Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược
Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau
Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao
Cùng chia xẻ sức người đời chà đạp
Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác
Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia
Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi
Mọi thay thế đều trở nên khập khiểng
Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết
Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu
Bài Thơ Đôi Dép Bài thơ đầu anh viết tặng em Là bài thơ anh kể về đôi dép Khi nổi nhớ ở trong lòng da diết Những vật tầm thường cũng viết thành thơ Hai chiếc dép kia gặp nhau tự bao giờ Có yêu nhau đâu mà chẳng rời nữa bước Cùng gánh vác những nẻo đường xuôi ngược Lên thảm nhung xuống cát bụi cùng nhau Cùng bước, cùng mòn, không kẻ thấp người cao Cùng chia xẻ sức người đời chà đạp Dẫu vinh nhục không đi cùng người khác Số phận chiếc này phụ thuộc chiếc kia Nếu ngày nào một chiếc dép mất đi Mọi thay thế đều trở nên khập khiểng Giống nhau lắm nhưng người đời sẽ biết Hai chiếc này chẳng phải một đôi đâu! Cũng như mình trong những lúc vắng nhau Bước hụt hẫng cứ nghiêng về một phía Dẫu bên cạnh đã có người thay thế Mà trong lòng nỗi nhớ cứ chênh vênh Đôi dép vô tri khắng khít song hành Chẳng thề nguyền mà không hề giả dối Chẳng hứa hẹn mà không hề phản bội Lối đi nào cũng có mặt cả đôi Không thể thiếu nhau trên bước đường đời Dẫu mỗi chiếc ở một bên: phải - trái Nhưng tôi yêu em bởi những điều ngược lại Gắn bó đời nhau bằng một lối đi chung Hai mảnh đời thầm lặng bước song song Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc Chỉ còn một là không còn gì hết Nếu không tìm được chiếc thứ hai kia. Thơ tình chép tặng vợ D.H. Những phút xao lòng Thuận Hữu Có thể vợ mình xưa cũng có một người yêu (Người ấy gọi vợ mình là người yêu cũ) Cũng như mình thôi, mình ngày xưa cũng thế Yêu một cô, giờ cô ấy đã có chồng. Có thể vợ mình những phút mềm lòng Nên giấu kín những suy tư không kể về giấc mộng Người yêu cũ vợ mình có những điều mà chính mình không có được Cô ấy không nói ra vì sợ mình buồn Mình cũng có những phút giây cảm thấy xao lòng Khi gặp người yêu xưa với những điều vợ mình không có được Nghĩ về cái đã qua nhiều khi nuối tiếc Mình cũng chẳng nói ra vì sợ vợ buồn Sau những lần nghĩ đến đâu đâu mình thương vợ mình hơn Và cảm thấy như mình có lỗi Chắc vợ mình hiểu điều mình không nói Cô ấy cũng thương yêu và chăm chút mình hơn Mà có trách chi những phút xao lòng Ai cũng có một thời để yêu và một thời để nhớ Ai cũng có những phút giây ngoài chồng ngoài vợ Đừng trách chi những phút xao lòng! ĐÃ QUA RỒI MÙA XUÂN TƠ LỤA Lưu Quang Vũ Mùa Xuân đã qua rồi, Mùa Xuân không còn nữa. Giữa trưa hè đỏ lửa, Đốt cháy tâm tư. Anh ngồi làm thơ, Để đưa đám cuộc tình duyên xấu số. Dẫu đã qua mùa xuân tàn giấc ngủ. Dấu chân mờ lối cũ đường quen Và cuộc đời đổi trắng thay đen Hi vọng ở trong lòng đã chết! Anh muốn trở lại mùa Xuân, Tìm đôi dấu vết. Của một đời nắng đẹp, hương thơm Trước khi chôn xuống đáy tân hồn Trong kí ức một cuộc tình tan vỡ. Thuở ấy chưa lâu, chắc em còn nhớ? Hoa đào cười trước ngõ làm duyên Hàng tre xanh rủ bóng êm đềm Nắng tơ lụa dệt vàng lá mới. Anh đến nhà em sao vàng, mũ lưới Áo quân nhân năm tháng đã bạc màu Đã lâu rồi mới được gặp nhau Tránh sao khỏi phút đầu bỡ ngỡ. Anh đến bên em má hồng chín đỏ Bánh chưng xanh so đũa em mời Nhìn nhau chúm chím miệng cười Mùa Xuân đến giữa cuộc đời vàng sao. Rồi đêm ấy trên các nẻo đường In bước chân hai đứa mình hò hẹn Mỗi bước chân in bao dòng kỉ niệm Những vần thơ chan chứa ân tình. Em nghiêng đầu xõa tóc xuống vai anh Trong im lặng môi chúng mình kề sát Thị trấn về khuya ngủ say trong lòng Xuân bát ngát Gió đưa tiếng hát qua cầu “ Yêu nhau cởi áo cho nhau”. Kỉ niệm đó giờ đây không còn nữa Giấc mơ Xuân tan vỡ mất rồi Lời hẹn hò của cô gái hai mươi Theo trang sách trôi về dĩ vãng! Còn đâu nữa bòng hình em say đắm Mái tóc xanh những sáng đến trường Đã tắt rồi ngọn lửa yêu thương Thì vẽ chi bức tranh ngày cưới. Tuy đã biết lòng người là giả dối Nhưng với em, anh chẳng trách em Vì cuộc đời đổi trắng thay đen Sao nỡ trách lòng em không chung thủy! Anh chỉ trách anh một con người ích kỉ Trong yêu thương không rộng rãi với đời Để hôm nay đũa chẳng tròn đôi Trong đau thương rất có thể em cười. Anh không khóc mà lòng đau như cắt Vì người lính bản năng nhiều nước mắt Hay con tim rạn nứt quá nhiều Lòng em như sợi chỉ điều Lẳng lơ trong nắng theo chiều gió bay. Anh không phải là kẻ ăn mày Cúi xuống bên chân người con gái Để nhặt lấy tình yêu rơi vãi Mà em năm tháng dư thừa. Hôm nay anh ngồi làm thơ Nghe tim nhức nhói giữa trưa nắng vàng Đắm đò một chuyến sang ngang Ướt trang nhật kí hai hàng mực xanh Rung chi những tiếng tơ tình Để nay mộng đẹp tan tành em ơi Mùa Xuân tơ lụa qua rồi Còn đâu tiếng hát “qua cầu gió bay” Mong cô chỉ một điều này Lần sau có gặp chạm vai nhớ chào! Đặng Duy Hà Giảng viên khoa Sư Phạm Tự nhiên Trường Đại học Phạm Văn Đồng (Sưu tầm)
File đính kèm:
- Nhung bai tho tinh chon loc.doc