Quà tặng từ tuổi thơ
Em níu mùa thu níu nắng vàng
Thu ơi- đừng có vội sang ngang
Giữ cho em với thời thơ dại
Chỉ một lần thôi- thu lang thang .
§Mẹ ơi! Ai đã dạy cho con ư! Đất đấy, thiên nhiên đấy, màu vàng của lúa, màu xanh của cây, miền quê con sống ấy đã khiến tạo nên tâm hồn con, để con biết khóc trong tiếng mưa, biết cười trong nắng, biết múa, biết hát trong tiếng cỏ cây trỗi dậy sau trận mưa rào .
Em níu mùa thu níu nắng vàngThu ơi- đừng có vội sang ngangGiữ cho em với thời thơ dạiChỉ một lần thôi- thu lang thang.Mẹ ơi! Ai đã dạy cho con ư! Đất đấy, thiên nhiên đấy, màu vàng của lúa, màu xanh của cây, miền quê con sống ấy đã khiến tạo nên tâm hồn con, để con biết khóc trong tiếng mưa, biết cười trong nắng, biết múa, biết hát trong tiếng cỏ cây trỗi dậy sau trận mưa rào.Chúng mình lớn lên từ nơi ấy đồng quêTóc em thơm hương cau hương lúaNgày trở lại thấy mình như mắc nợVầng trăng non mỏng tựa cánh diều xaCó còn chăng là tôi với tình tôiLà tôi với một thời nông nổiTình yêu đầu có làm gì nên tộiVẫn mong một ngày về tạ lỗi với tuổi thơCon trâu lá anh cho em ngày xưaGiờ héo khô ở ngăn nào ký ứcViên bi đá mặt trời còn lăn lócMê chiến chinh quần thảo mãi không vềGởi trên tóc emChiếc hôn anh tinh khiếtChiếc hôn không có màu độc dược cho anh đi không phải nhận vềEm thấy không, tất cả đã xa rồiTrong tiếng thở dài của thời gian rất khẽTuổi thơ kia ra đi cao ngạo thếHoa súng tím vào trong mắt lắm say mêNếu có thể! Một phút thôi cũng đượcTa có anh hạnh phúc có trên đờiXin đánh đổi cả quãng đời còn lạiLấy những gì cuộc sống đã cho tôiEm có còn như thuở ban sơCánh phượng nồng nàn- lòng anh- em biết đấyChợt gặp hè màu hoa đã thức dậyGió chuyển mùa còn nữa hương xưaMới giận hờn mùa thu đã xa xôiEm ngẩn ngơ trước cây bàng lá đỏBao tâm tư nghẹn từng sợi gióMưa đọng mùa đông trên môi emBuổi chiều này sặc sỡ như thiêuMuôn màu áo trong hoàng hôn rạng rỡBàn tay ấm, mái tóc mềm buông xoãÁnh mắt nhìn như chắp vá vô biênHạnh phúc không là huyền thoại bao giờĐể em ước tầm tay em với đượcTrong thầm lặngem chắt chiu khoảnh khắcCó anh về - thôi đơn độc bơ vơKhi trái tim chia làm hai nửaCó vẹn tròn nguyên thuỷ một tình yêuCó một thời mình đã nắm tay nhauĐi dọc sân trường vương dầy hoa sữaNgây ngất nên nghẹn từng hơi thởDại khờ ơi ta đã nói gì đâuSao không gửi cho anh khúc hát những dòng sôngHay giai điệu mùa đông của những cánh rừng tuyết phủEm lại gởi cho anh một cánh hồng màu đỏCó một ít đắng cay lẫn chen trong hàng chữ ngọt ngàoEm trở về đúng nghĩa trái- tim- emLà máu thịt đời thường ai chẳng cóVẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữaNhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồiXin đừng từ giã emMột mùa thu nông nổiTrái tim không có tộiThổn thức bờ yêu thương
File đính kèm:
- Qua tang tu tuoi tho.ppt