Quan điểm Hồ Chí Minh về vai trò, sức mạnh của đạo đức
Quan điểm Hồ Chí Minh về vai trò, sức mạnh của đạo đức?
Theo Hồ chí Minh muốn thành công trong trong sự nghiệp CMXHCN cuộc cách mạng sâu sắc nhất, triệt để nhất, toàn diện nhất, chúng ta phải đem hết tinh thần và lực lượng ra phấn dấu; phải tu dưỡng, rèn luyện đạo đức cách mạng.
Hồ Chí Minh luôn luôn quan tâm đến vấn đề đạo đức và giáo dục đạo đức cách mạng cho cán bộ, đảng viên. Một trong những bài giảng đầu tiên cho lớp thanh niên trí thức yêu nước đầu tiên của Việt Nam từ năm 1920 là bài giảng về “tư cách của một người cách mạng”. Đến khi viết di chúc, người vẫn dành một phần trang trọng để bàn về vấn đề đạo đức, yêu cầu mỗi đảng viên và cán bộ phải thật sự thấm nhuần đạo đức cách mạng, Đảng phải quan tâm chăm lo giáo dục đạo đức cách mạng cho đoàn viên thanh niên, đào tạo thành những người thừa kế xây dựng CNXH.
Hồ Chí Minh xem xét đạo đức trên cả hai phương diện lý luận và thực tiễn. Về mặt lý luận, người để lại cho chúng ta một hệ thống quan điểm sâu sắc và toàn diện về đạo đức. Về thực tiễn, Người luôn coi việc thực hành đạo đức là một mặt không thể thiếu của cán bộ, đảng viên. Cũng như V.L Lênin, Hồ Chí Minh đào tạo các chiến sĩ cách mạng không chỉ bằng chiến lược, sách lược mà còn chính bằng tấm gương đạo đức trong sáng của mình.
Khi đánh giá vai trò đạo đức cách mạng, Hồ Chí Minh coi đạo đức là cách mạng, Hồ Chí Minh coi đó là nền tảng của người cách mạng, cũng như gốc của cây, ngọn nguồn của sông suối. Người viết “cũng như sông thì có nguồn mới có nước, không có nguồn thì sông cạn. Cây phải có gốc, không có gốc thì cây héo. Người cách mạng phải có đạo đức, không có đạo đức thì dù tài giỏi mấy cũng không lãnh đạo được nhân dân. Vì muốn giải phóng dân tộc, giải phóng cho loài người là một công việc to tát, mà tự mình không có đạo đức, không có căn bản, tự mình đã hủ hoá, xấu xa thì còn làm nỗi việc gì”. Người so sánh: “Làm cách mạnh để cải tạo xã hội củ thành xã hội mới là một sự nghiệp rất vẻ vang nhưng đó cũng là một nhiệm vụ rất nặng nề, một cuộc đấu tranh rất phức tạp, lâu dài, gian khổ. Sức có mạnh mới gánh được nặng và đi được xa. Người cách mạng phải có đạo đức cách mạng làm nền tảng mới hoàn thành được nhiệm vụ cách mạng vẻ vang”.
Quan điểm Hồ Chí Minh về vai trò, sức mạnh của đạo đức? Theo Hồ chí Minh muốn thành công trong trong sự nghiệp CMXHCN cuộc cách mạng sâu sắc nhất, triệt để nhất, toàn diện nhất, chúng ta phải đem hết tinh thần và lực lượng ra phấn dấu; phải tu dưỡng, rèn luyện đạo đức cách mạng. Hồ Chí Minh luôn luôn quan tâm đến vấn đề đạo đức và giáo dục đạo đức cách mạng cho cán bộ, đảng viên. Một trong những bài giảng đầu tiên cho lớp thanh niên trí thức yêu nước đầu tiên của Việt Nam từ năm 1920 là bài giảng về “tư cách của một người cách mạng”. Đến khi viết di chúc, người vẫn dành một phần trang trọng để bàn về vấn đề đạo đức, yêu cầu mỗi đảng viên và cán bộ phải thật sự thấm nhuần đạo đức cách mạng, Đảng phải quan tâm chăm lo giáo dục đạo đức cách mạng cho đoàn viên thanh niên, đào tạo thành những người thừa kế xây dựng CNXH. Hồ Chí Minh xem xét đạo đức trên cả hai phương diện lý luận và thực tiễn. Về mặt lý luận, người để lại cho chúng ta một hệ thống quan điểm sâu sắc và toàn diện về đạo đức. Về thực tiễn, Người luôn coi việc thực hành đạo đức là một mặt không thể thiếu của cán bộ, đảng viên. Cũng như V.L Lênin, Hồ Chí Minh đào tạo các chiến sĩ cách mạng không chỉ bằng chiến lược, sách lược mà còn chính bằng tấm gương đạo đức trong sáng của mình. Khi đánh giá vai trò đạo đức cách mạng, Hồ Chí Minh coi đạo đức là cách mạng, Hồ Chí Minh coi đó là nền tảng của người cách mạng, cũng như gốc của cây, ngọn nguồn của sông suối. Người viết “cũng như sông thì có nguồn mới có nước, không có nguồn thì sông cạn. Cây phải có gốc, không có gốc thì cây héo. Người cách mạng phải có đạo đức, không có đạo đức thì dù tài giỏi mấy cũng không lãnh đạo được nhân dân. Vì muốn giải phóng dân tộc, giải phóng cho loài người là một công việc to tát, mà tự mình không có đạo đức, không có căn bản, tự mình đã hủ hoá, xấu xa thì còn làm nỗi việc gì”. Người so sánh: “Làm cách mạnh để cải tạo xã hội củ thành xã hội mới là một sự nghiệp rất vẻ vang nhưng đó cũng là một nhiệm vụ rất nặng nề, một cuộc đấu tranh rất phức tạp, lâu dài, gian khổ. Sức có mạnh mới gánh được nặng và đi được xa. Người cách mạng phải có đạo đức cách mạng làm nền tảng mới hoàn thành được nhiệm vụ cách mạng vẻ vang”. Đạo đức là gốc, là nền tảng vì liên quan tới Đảng cầm quyền. Hồ Chí Minh trăn trở với nguy cơ của Đảng cầm quyền, đó là sự sai lầm về đường lối và suy thoái đạo đức cách mạng của cán bộ, đảng viên. Đảng cầm quyền, lãnh đạo toàn xã hội, lãnh đạo nhà nước, nếu cán bộ, đảng viên của đảng không tu dưỡng về đạo đức cách mạng thì mặt trái của quyền lực có thể làm tha hoá con người. Vì vậy, Hồ Chí Minh yêu cầu Đảng phải: “Là đạo đức, là văn minh”. Người thường nhắc lại ý của Lênin: Đảng phải tiêu biểu cho trí tuệ, danh dự, lương tâm của dân tộc và thời đại. Người nói, cán bộ đảng viên muốn cho dân tin, dân phục, thì không phải “viết lên trán chữ cộng sản là được dân yêu mến. Quần chúng chỉ yêu mến những người có tư cách đạo đức” Vai trò của đạo đức cách mạng còn thể hiện ở chổ đó là thước đo lòng cao thượng của con người. Theo quan điểm của Hồ Chí Minh, mỗi người có công việc, tài năng, vị trí khác nhau, người làm việc to, người làm việc nhỏ. Nhưng ai giữ được đạo đức cách mạng thì đều là người cao thượng. Là một hình thái ý thức xã hội, đạo đức không phải một chiều phụ thuộc vào tồn tại xã hội, vào những điều kiện vật chất kinh tế. Nó có khả năng tác động tích cực trở lại, cải biến tồn tại xã hội. Giá trị đạo đức tinh thần một khi được con người tiếp nhận sẽ biến thành sức mạnh vật chất. Có đạo đức cách mạng thì khi gặp khó khăn gian khổ, thất bại cũng không lùi bước, chán nản; khi gặp thuận lợi và thành công cũng vẫn giữ tinh thần khiêm tốn, “lo trước thiên hạ, vui sau thiên hạ”, không kèn cựa về mặt hưởng thụ, không công thần, không quan liêu_ kiêu ngạo, Đạo đức là cái gốc của cách mạng, nhưng phải biết nhận thức đức và tài có mối liên hệ mật thiết với nhau. Có đức phải có tài, nếu không sẽ không mang lại lợi ích gì mà trái lại còn có hại cho dân. Mặc khác, cần phải thấy trong đức có tài, tài càng lớn thì đức phải càng cao. Vì đức – tài là nhằm phục vụ nhân dân và đưa cách mạnh đến thắng lợi.
File đính kèm:
- CÂU 68.docx