Bài giảng Ngữ văn 8 - Tiết 110: Hội thoại - Lê Trịnh Thục Quyên

Một hôm, cô tôi đến bên cười hỏi:

- Hồng! Mày có muốn vào Thanh Hóa chơi với mẹ mày không?

[ ] Nhận ra những ý nghĩ cay độc trong giọng nói và trên nét mặt khi cười rất kịch của cô tôi kia, tôi cúi đầu không đáp. Vì tôi biết rõ, nhắc đến mẹ tôi, cô tôi chỉ có ý gieo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẩy mẹ tôi, một người đàn bà đã bị cái tội là góa chồng, nợ nần cùng túng quá, phải bỏ con cái đi tha hương cầu thực. Nhưng đời nào tình thương yêu và lòng kính mến mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến[ ]

Tôi cũng cười đáp lại cô tôi:

Không ! Cháu không muốn vào. Cuối năm thế nào mợ cháu cũng về.

Cô tôi hỏi luôn, giọng vẫn ngọt:

Sao lại không vào? mợ mày phát tài lắm, có như dạo trước đâu!

Rồi hai con mắt long lanh của cô tôi chằm chặp đưa nhìn tôi. Tôi lại im lặng cúi đầu xuống đất: lòng tôi cũng thắt lại, khóe mắt tôi đã cay cay. Cô tôi liền vỗ vai tôi cười mà nói rằng:

- Mày dại quá, cứ vào đi, tao chạy cho tiền tàu. Vào mà bắt mợ mày may vá sắm sửa cho và thăm em bé chứ.

 

ppt23 trang | Chia sẻ: hienduc166 | Lượt xem: 746 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem trước 20 trang tài liệu Bài giảng Ngữ văn 8 - Tiết 110: Hội thoại - Lê Trịnh Thục Quyên, để xem tài liệu hoàn chỉnh bạn click vào nút TẢI VỀ ở trên
vẫn ngọt:Sao lại không vào? mợ mày phát tài lắm, có như dạo trước đâu!Rồi hai con mắt long lanh của cô tôi chằm chặp đưa nhìn tôi. Tôi lại im lặng cúi đầu xuống đất: lòng tôi cũng thắt lại, khóe mắt tôi đã cay cay. Cô tôi liền vỗ vai tôi cười mà nói rằng:- Mày dại quá, cứ vào đi, tao chạy cho tiền tàu. Vào mà bắt mợ mày may vá sắm sửa cho và thăm em bé chứ.Baøi 27 Tieát 110: HOÄI THOAÏI (Tieáp theo)Đọc đọan trích sau:Một hôm, cô tôi đến bên cười hỏi:- Hồng! Mày có muốn vào Thanh Hóa chơi với mẹ mày không?[] Nhận ra những ý nghĩ cay độc trong giọng nói và trên nét mặt khi cười rất kịch của cô tôi kia, tôi cúi đầu không đáp. Vì tôi biết rõ, nhắc đến mẹ tôi, cô tôi chỉ có ý gieo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẩy mẹ tôi, một người đàn bà đã bị cái tội là góa chồng, nợ nần cùng túng quá, phải bỏ con cái đi tha hương cầu thực. Nhưng đời nào tình thương yêu và lòng kính mến mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến[]Tôi cũng cười đáp lại cô tôi:Không ! Cháu không muốn vào. Cuối năm thế nào mợ cháu cũng về.Cô tôi hỏi luôn, giọng vẫn ngọt:Sao lại không vào? mợ mày phát tài lắm, có như dạo trước đâu!Rồi hai con mắt long lanh của cô tôi chằm chặp đưa nhìn tôi. Tôi lại im lặng cúi đầu xuống đất: lòng tôi cũng thắt lại, khóe mắt tôi đã cay cay. Cô tôi liền vỗ vai tôi cười mà nói rằng:- Mày dại quá, cứ vào đi, tao chạy cho tiền tàu. Vào mà bắt mợ mày may vá sắm sửa cho và thăm em bé chứ.Bao nhiêu lần lẽ ra Hồng được nói nhưng Hồng không nói ? Baøi 27 Tieát 110: HOÄI THOAÏI (Tieáp theo)Đọc đọan trích sau:Một hôm, cô tôi đến bên cười hỏi:- Hồng! Mày có muốn vào Thanh Hóa chơi với mẹ mày không?[] Nhận ra những ý nghĩ cay độc trong giọng nói và trên nét mặt khi cười rất kịch của cô tôi kia, tôi cúi đầu không đáp. Vì tôi biết rõ, nhắc đến mẹ tôi, cô tôi chỉ có ý gieo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẩy mẹ tôi, một người đàn bà đã bị cái tội là góa chồng, nợ nần cùng túng quá, phải bỏ con cái đi tha hương cầu thực. Nhưng đời nào tình thương yêu và lòng kính mến mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến[]Tôi cũng cười đáp lại cô tôi:Không ! Cháu không muốn vào. Cuối năm thế nào mợ cháu cũng về.Cô tôi hỏi luôn, giọng vẫn ngọt:Sao lại không vào? mợ mày phát tài lắm, có như dạo trước đâu!Rồi hai con mắt long lanh của cô tôi chằm chặp đưa nhìn tôi. Tôi lại im lặng cúi đầu xuống đất: lòng tôi cũng thắt lại, khóe mắt tôi đã cay cay. Cô tôi liền vỗ vai tôi cười mà nói rằng:- Mày dại quá, cứ vào đi, tao chạy cho tiền tàu. Vào mà bắt mợ mày may vá sắm sửa cho và thăm em bé chứ.Sự im lặng thể hiện của Hồng đối với những lời nói của người cô như thế nào ? Baøi 27 Tieát 110: HOÄI THOAÏI (Tieáp theo)Đọc đọan trích sau:Một hôm, cô tôi đến bên cười hỏi:- Hồng! Mày có muốn vào Thanh Hóa chơi với mẹ mày không?[] Nhận ra những ý nghĩ cay độc trong giọng nói và trên nét mặt khi cười rất kịch của cô tôi kia, tôi cúi đầu không đáp. Vì tôi biết rõ, nhắc đến mẹ tôi, cô tôi chỉ có ý gieo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẩy mẹ tôi, một người đàn bà đã bị cái tội là góa chồng, nợ nần cùng túng quá, phải bỏ con cái đi tha hương cầu thực. Nhưng đời nào tình thương yêu và lòng kính mến mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến[]Tôi cũng cười đáp lại cô tôi:Không ! Cháu không muốn vào. Cuối năm thế nào mợ cháu cũng về.Cô tôi hỏi luôn, giọng vẫn ngọt:Sao lại không vào? mợ mày phát tài lắm, có như dạo trước đâu!Rồi hai con mắt long lanh của cô tôi chằm chặp đưa nhìn tôi. Tôi lại im lặng cúi đầu xuống đất: lòng tôi cũng thắt lại, khóe mắt tôi đã cay cay. Cô tôi liền vỗ vai tôi cười mà nói rằng:- Mày dại quá, cứ vào đi, tao chạy cho tiền tàu. Vào mà bắt mợ mày may vá sắm sửa cho và thăm em bé chứ.Vì sao Hồng Không cắt lời người cô khi bà nói những điều Hồng không muốn nghe?Baøi 27 Tieát 110: HOÄI THOAÏI (Tieáp theo)Đọc đọan trích sau:Một hôm, cô tôi đến bên cười hỏi:- Hồng! Mày có muốn vào Thanh Hóa chơi với mẹ mày không?[] Nhận ra những ý nghĩ cay độc trong giọng nói và trên nét mặt khi cười rất kịch của cô tôi kia, tôi cúi đầu không đáp. Vì tôi biết rõ, nhắc đến mẹ tôi, cô tôi chỉ có ý gieo rắc vào đầu óc tôi những hoài nghi để tôi khinh miệt và ruồng rẩy mẹ tôi, một người đàn bà đã bị cái tội là góa chồng, nợ nần cùng túng quá, phải bỏ con cái đi tha hương cầu thực. Nhưng đời nào tình thương yêu và lòng kính mến mẹ tôi lại bị những rắp tâm tanh bẩn xâm phạm đến[]Tôi cũng cười đáp lại cô tôi:Không ! Cháu không muốn vào. Cuối năm thế nào mợ cháu cũng về.Cô tôi hỏi luôn, giọng vẫn ngọt:Sao lại không vào? mợ mày phát tài lắm, có như dạo trước đâu!Rồi hai con mắt long lanh của cô tôi chằm chặp đưa nhìn tôi. Tôi lại im lặng cúi đầu xuống đất: lòng tôi cũng thắt lại, khóe mắt tôi đã cay cay. Cô tôi liền vỗ vai tôi cười mà nói rằng:- Mày dại quá, cứ vào đi, tao chạy cho tiền tàu. Vào mà bắt mợ mày may vá sắm sửa cho và thăm em bé chứ.Vậy thế nào là lượt lời ?Trong hội thoại tại sao không được cắt lời hoặc chêm vào lời người khác?Khi đến lượt lời của mình mà mình im lặng thì thể hiện điều gì?Baøi 27 Tieát 110: HOÄI THOAÏI (Tieáp theo)I. Löôït lôøi trong hoäi thoaïi.1. Tìm hieåu ví duï SGK/ 92-932. Ghi nhôù : SGK/ 102ThÕ nµo lµ hµnh vi c­íp lêi ( xÐt theo c¸ch hiÓu vÒ l­ît lêi ) ? A. Nãi tranh l­ît lêi cña ng­êi kh¸c.B. Nãi khi ng­êi kh¸c ®· kÕt thóc l­ît lêi cña hä.C. Nãi khi ng­êi kh¸c ch­a kÕt thóc l­ît lêi cña hä.D. Nãi xen vµo khi ng­êi kh¸c kh«ng yªu cÇu.2. Cha mÑ ®ang bµn b¹c víi nhau vÒ viÖc tæ chøc nu«i gµ. Ng­êi con ngåi gÇn ®ã nãi xen vµo c©u chuyÖn khiÕn cha mÑ bùc m×nh Trong lÜnh vùc héi tho¹i, hiÖn t­îng ®ã ®­îc gäi lµ hiÖn t­îng g× ?Nãi leo C. Tranh lù¬t lêiC­íp lêi D. Nãi hçn3. Trong mét buæi th¶o luËn ë líp ,c« gi¸o yªu cÇu häc sinh A ph¸t biÓu ý kiÕn vÒ mét vÊn ®Ò, A ch­a kÞp tr×nh bµy th× häc sinh B véi vµng ®­a ra ý kiÕn cña m×nh vÒ lÜnh vùc ®ã . Trong lÜnh vùc héi tho¹i hµnh vi cña B ®­îc gäi lµ hµnh vi g× ?Nãi leo C. Tranh l­ît lêiB . C¾t lêi D Nãi hçn4 . Trong héi tho¹i, khi nµo ng­êi nãi im lÆng mÆc dï ®Õn l­ît m×nh ?A . Khi muèn biÓu thÞ mét th¸i ®é nhÊt ®Þnh.B. Khi kh«ng biÕt nãi ®Òu g×.C. Khi ng­êi nãi ®ang ph©n v©n, l­ìng lù D. C¶ A,B,CBaøi taäp traéc nghieämBaøi 27 Tieát 110: HOÄI THOAÏI (Tieáp theo)I. Löôït lôøi trong hoäi thoaïi.1. Tìm hieåu ví duï SGK/ 92-932. Ghi nhôù : SGK/ 102II. Luyeän taäp.* Baøi taäp 1: SGK/ 102Qua ñoaïn trích “töùc nöôùc vôõ bôø” em thaáy tính caùch cuûa moãi nhaân vaät ñöôïc theå hieän nhö theá naøo?Tính caùch cuûa moãi nhaân vaät:Chò Daäu: laø ngöôøi phuï nöõ dòu daøng, ñaûm ñang, maïnh meõ.Cai leä: hung haêng, hoáng haùch.Ngöôøi nhaø lí tröôûng: nhaùt ganAnh Daäu: nhuùt nhaùt, chòu ñöïng .Baøi 27 Tieát 110: HOÄI THOAÏI (Tieáp theo)I. Löôït lôøi trong hoäi thoaïi.1. Tìm hieåu ví duï SGK/ 92-932. Ghi nhôù : SGK/ 102II. Luyeän taäp.* Baøi taäp 1: SGK/ 102* Baøi taäp 2: SGK/ 103,104,105,106.Baøi 27 Tieát 110: HOÄI THOAÏI (Tieáp theo)Hoaøn thaønh baûng sau:CâuLượt lời cái TíLượt lời chị DậuNhận xét chungabc -Lúc đầu: nói rất nhiều- Về sau: nói ít hẳn đi- Lúc đầu: im lặng- Về sau: nói nhiều hơnCuộc thoại hai nhân vật ngược chiều nhau- Lúc đầu: vô tư vì chưa biết là sắp bị bán đi- Về sau: sợ hãi và đau buồn vì biết sắp bị bán- Lúc đầu: đau lòng vì buộc phải bán con- Về sau: để thuyết phục con nghe lời mẹPhù hợp với tâm lí nhân vật Làm tăng sự phát triển tâm trạng của nhân vật và tô đậm nỗi bất hạnh sắp giáng xuống đầu cái TíBaøi 27 Tieát 110: HOÄI THOAÏI (Tieáp theo)I. Löôït lôøi trong hoäi thoaïi.1. Tìm hieåu ví duï SGK/ 92-932. Ghi nhôù : SGK/ 102II. Luyeän taäp.* Baøi taäp 1: SGK/ 102* Baøi taäp 2: SGK/ 103,104,105,106.* Baøi taäp 3: SGK/ 107.Baøi 27 Tieát 110: HOÄI THOAÏI (Tieáp theo)Đọc đoạn trích. Xác định lượt lời im lặng của nhân vật “tôi”. Lượt lời này biểu thị điều gì?Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ[..]. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:- Con có nhận ra con không?Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: “ Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thìCon đã nhận ra con chưa?- mẹ vẫn hồi hộp.Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ , tôi sẽ nói rằng: “ Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy”. ( Tạ Duy Anh- Bức tranh của em gái tôi)Baøi 27 Tieát 110: HOÄI THOAÏI (Tieáp theo)Đọc đoạn trích. Xác định lượt lời im lặng của nhân vật “tôi”. Lượt lời này biểu thị điều gì?Trong tranh, một chú bé đang ngồi nhìn ra cửa sổ, nơi bầu trời trong xanh. Mặt chú bé như tỏa ra một thứ ánh sáng rất lạ[..]. Mẹ hồi hộp thì thầm vào tai tôi:- Con có nhận ra con không?Tôi giật sững người. Chẳng hiểu sao tôi phải bám chặt lấy tay mẹ. Thoạt tiên là sự ngỡ ngàng, rồi đến hãnh diện, sau đó là xấu hổ. Dưới mắt em tôi, tôi hoàn hảo đến thế kia ư? Tôi nhìn như thôi miên vào dòng chữ đề trên bức tranh: “ Anh trai tôi”. Vậy mà dưới mắt tôi thìCon đã nhận ra con chưa?- mẹ vẫn hồi hộp.Tôi không trả lời mẹ vì tôi muốn khóc quá. Bởi vì nếu nói được với mẹ , tôi sẽ nói rằng: “ Không phải con đâu. Đấy là tâm hồn và lòng nhân hậu của em con đấy”. ( Tạ Duy Anh- Bức tranh của em gái tôi)Baøi 27 Tieát 110: HOÄI THOAÏI (Tieáp theo)I. Löôït lôøi trong hoäi thoaïi.1. Tìm hieåu ví duï SGK/ 92-932. Ghi nhôù : SGK/ 102II. Luyeän taäp.* Baøi taäp 1: SGK/ 102* Baøi taäp 2: SGK/ 103,104,105,106.* Baøi taäp 3: SGK/ 107.Söï im laëng cuûa nhaân vaät “toâi” bieåu thò : Thaùi ñoä ngôõ, xuùc ñoäng, sau ñoù laø xaáu hoå, aân haän vì tình caûm chaân thaønh, quyù meán vaø taám loøng nhaân haäu cuûa ngöôøi em ( coøn mình thì heøn keùm ).Höôùng daãn töï hoïcI. Baøi vöøa Hoïc-Hoïc thuoäc ghi nhôù SGK/ 102-Hoaøn thaønh baøi taäp 4 SGK/107II. Baøi saép hoïc: Tieát 111: Luyeän taäp ñöa yeáu toá bieåu caûm vaøo baøi vaên nghò luaän .-Laäp daøn yùcho ñeà baøi ôû SGK/ 108- Traû lôøi caùc caâu hoûi SGK/ 108,109TIEÁT HOÏC ÑEÁN ÑAÂY ÑAÕ KEÁT THUÙC

File đính kèm:

  • ppthoi giang hoi thoai.ppt