Câu chuyện Tiếng vọng rừng sâu

 Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh khu rừng rậm. Lấy hết sức mình, cậu hét lớn: ” Tôi ghét người”.

Từ khu rừng có tiếng vọng lại: “ Tôi ghét người”.

 Cậu hoảng hốt quay về sà vào lòng mẹ khóc nức nở. Cậu không hiểu tại sao từ trong khu rừng lại có người ghét cậu.

 

ppt16 trang | Chia sẻ: hienduc166 | Lượt xem: 564 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Câu chuyện Tiếng vọng rừng sâu, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút TẢI VỀ ở trên
Tiếng vọng rừng sâu... Có một cậu bé ngỗ nghịch thường bị mẹ khiển trách. Ngày nọ giận mẹ, cậu chạy đến một thung lũng cạnh khu rừng rậm. Lấy hết sức mình, cậu hét lớn: ” Tôi ghét người”.Từ khu rừng có tiếng vọng lại: “ Tôi ghét người”. Cậu hoảng hốt quay về sà vào lòng mẹ khóc nức nở. Cậu không hiểu tại sao từ trong khu rừng lại có người ghét cậu.Người mẹ nắm tay con đưa trở lại khu rừng.Bà nói: “Giờ thì con hãy hét thật to: Tôi yêu người”. Lạ lùng thay, cậu vừa dứt thì có tiếng vọng lại: “Tôi yêu người”. Lúc đó người mẹ mới giải thích cho con hiểu:” Con ơi, đó là định luật cuộc sống chúng ta... Con cho điều gì thì con sẽ nhận lại điều đó. Ai gieo gió thì gặt bão. Nếu con thù ghét người thì người cũng thù ghét con. Nếu con yêu thương người thì người cũng yêu thương con.” Câu chuyện đề cập đến mối quan hệ giữa cho và nhận trong cuộc sống con người. Khi con người trao tặng cho người khác tình cảm gì thì cũng nhận lại tình cảm đó. Đây là mối quan hệ nhân quả và là quy luật có tính tất yếu của cuộc sống.Mối quan hệ giữa cho và nhận trong cuộc sống rất phong phú, bao gồm cả vật chất và tinh thần... Mối quan hệ giữa cho và nhận không phải bao giờ cũng ngang bằng nhau trong cuộc sống: có khi ta cho nhiều nhưng nhận ít và ngược lại...Mối quan hệ giữa cho và nhận không phải bao giờ cũng là mình cho người nào thì nhận lại của người đó, mà nhiều khi nhận ở người mình chưa hề cho. Và cái mình nhận có khi là sự bằng lòng với chính mình, là sự hoàn thiện hơn nhân cách làm người của mình trong cuộc sống... Con người phải biết cho cuộc đời này những điều tốt đẹp nhất: đó là sự yêu thương, trân trọng,cảm thông, giúp đỡ lẫn nhau chứ không phải là sự cho nhận vì mục đích vụ lợi... Con người cần phải biết cho nhiều hơn là nhận lại; phải biết cho mà không trông chờ được đáp đền.Để cho nhiều hơn, con người cần cố gắng phấn đấu rèn luyện và hoàn thiện mình, làm mình ngày càng giàu có cả về vật chất và tinh thần để có thể yêu thương nhiều hơn trong cuộc đời này. Vấn đề đặt ra trong câu chuyện là bài học lớn về một lối sống đẹp: sống nhân ái, luôn yêu thương và bao dung với cuộc đời.

File đính kèm:

  • pptTieng_vong_cua_rung_sau.ppt