Những bài thơ hay

ĐỘC THOẠI CHIỀU

KHI MỖI CÂU THƠ CÒN HÁT LÊN MÀU SỐ PHẬN

THÌ ANH CÒN NHỚ ĐẾN TAY NGƯỜI

CHIỀU Ở ĐÂY BÀNG BẠC CÁNH HOA RƠI

CÓ NHỮNG THÁNG NĂM TƯỞNG VÀO QUÊN LÃNG

CÓ NHỮNG ĐẮNG CAY CHO NGỌT DỊU NẢY MẦM

CHIỀU MƠ HỒ CHIỀU VỠ TRONG ANH.

 

ppt16 trang | Chia sẻ: hienduc166 | Lượt xem: 467 | Lượt tải: 0download
Bạn đang xem nội dung tài liệu Những bài thơ hay, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút TẢI VỀ ở trên
NHỮNG BÀI THƠ HAYSƯU TẦMĐỘC THOẠI CHIỀUKHI MỖI CÂU THƠ CÒN HÁT LÊN MÀU SỐ PHẬNTHÌ ANH CÒN NHỚ ĐẾN TAY NGƯỜICHIỀU Ở ĐÂY BÀNG BẠC CÁNH HOA RƠICÓ NHỮNG THÁNG NĂM TƯỞNG VÀO QUÊN LÃNGCÓ NHỮNG ĐẮNG CAY CHO NGỌT DỊU NẢY MẦMCHIỀU MƠ HỒ CHIỀU VỠ TRONG ANH.NẾU MÌNH KHÔNG YÊU NHAUNẾU MÌNH KHÔNG YÊU NHAUTRỜI CHẮC VẪN TRONG VÀ XANH NHƯ THẾSÔNG NỐI LIỀN RA BỂMÂY TRẮNG DÌU NHAU BAYCHẲNG CÓ GÌ THAY ĐỔI ĐÂU ANH NHỈNẾU MÌNH KHÔNG YÊU NHAUHOA CÚC VÀNG MÙA XUÂNHOA CÚC VÀNG MÙA THUCÓ KHÁC GÌ HAI MÀU HOA ẤyEm có biết cuộc đời vẫn vậyBão gió và bình yênNếu mình không yêu nhauNhưng thế gian sẽ bớt đi hai người đau khổ!ĐỪNG NHÌN EM MÃI THẾÁnh mắt ấy nhìn em sao say đắmĐể em về mất ngủ đêm nayNgồi một mình , lấy gương ra, tựngắmCon bạn thân , thấy lạ , khẽ nhíu màyTừ hôm ấy , em điệu đà hơn trướcTóc thắt nơ ,môi thêm chút son hồngMấy nhỏ bạn chụm đầu , bàn lén lút“Nó dạo này hình như dịu dàng hơn!”Cũng từ đó, không ăn to nói lớnKhông cợt đùa cùng mấy nhỏ bạn thânMẹ trách phạt thôi không còn cãi bướng“Sao hôm nay , nó khác hẳn mọi lần?”Tại “người ta ” nên em đang thay đổiPhải thế không? “Ai đó ” nói giùm em.Nhưng đừng cứ nhìn em , nhìn mãi thế!Không nghe lời , rồi em giận cho xem!   BÀN TAYThân thể ngủ chỉ bàn tay thứcBàn tay thức đánh thức bàn tayHai bàn tay xôn xao cùng dậyNắng nhập nhòa chúng nó vào yêuTRẦU CAUThôi đừng gặp nữa người ơiTrầu cau giờ đã hai nơi xa rồi Trầu xanh ngày ấy thôn ĐoàiNgười đem ăn với cau ngoài thôn ĐôngCũng đành xin lặn vào trongNhìn nhau nhớ miễng trầu cau năm nàoHoàng hôn một giấc chiêm baoTrầu cau năm ấy tím vào xa xăm Một miền kí ức lạnh cămThoắt mà đã bao nhiêu năm quay vòngTrách người têm chút vôi nồngTrầu cau ngày cũ xanh rầm lối xưa! BỐN CÂU THỞ DÀIYÊU TRONG LẶNG LẼ BAO CÂU HÁT ANH XA VẮNG TÌM MỘT CHỐN RIÊNGNHÂN GIAN BUỒN VUI ĐÔI MẮT KHÓCCHIỀU NAY ĐÈ HẾT XUỐNG MI EMTHƯƠNGNHỮNG BUỔI TỐI CHỜ ANHTRĂNG GẦY ĐI MỘT NỬATHẤY THƯƠNG CON DẾ NHỎSƯƠNG RƠI ƯỚT TIẾNG KÊUThương cây ngô trước ngõChẳng bao giờ ra hoaNhững chiều bếp lửa đỏTàn rơm vãi trước nhàThương tiếng rao của gióLửng lơ hoài trên khôngThèm một mái hiên nhỏTrú mình qua biển đôngĐẩu đâu rồi thương mẹSuốt một đời lặng lẽĐợi một gã lang thangVới cây đàn bằng cỏ Thương! Thương !ThươngThương Cả hai mệ con mình Cõng nỗi buồn không tên..CUỐI ĐƯỜNG MÂY TRẮNGCuối con đường mình sẽ ra saoPhố mùa thu âm u thời dại Mỗi bước đi những cánh tay lấp lánhLạc loài về mưa trắng một chiều mưa Anh tin cậy nữa không ? Em bất cần nữa không? Bao hoài nghi bão giông trong lặng lẽ Anh còn câu thơ những ngày quên nhớ Trôi theo người như chẳng bộn bề chiEm bất thần chạm mạt thị phiHai tám màu hoa muộn phiền ký ức Sống để phập phồng , sống để xôn xaoAnh chở lại chờ chuyến xe thứ nhất! Trong cô đơn Em giống như cêy xương rồngVẫy vùng gai gócTrong cô đơn Nỗi buồn cúi mặtChạy vào emTrong cô đơn Em giận dữEm hờn ghenEm khờ dại Em như chiếc lá mồ côiNgỡ ngàngTrốn chạy chính mình Trong cô đơn Em mở vỏ hồi sinh!EMSÂN GA MÙA XUÂNMỗi mùa xuân một sân ga năm thángChuyến tàu đời dễ mấy lần quaHành lý nhớ thương chất đầy gon ký ức Ngỡ ngàng sau từng tuyến đường xaPhận cát mỏng manh bể người sâu rộng Con sóng vô tình chạm vết thương xưa Chặng đường nào đồi tím hoa mua Bươm bướm lượn cây lắc đầu không bánMỗi mùa xuân một sân ga nhỏ Chuyến tàu ta thao thức niềm tin ĐƯỜNG VỀNhà em ở phía phương trời ấyThương nhớ đi vòng mấy xóm quêNhững hội ngày xuân nay đã vãn Bươm bướm trễ mùa bay ngẩn ngơ Cô em xuống chợ bán trầu tươi Từng lá năm ba đã buộc rồi Giọt nắng rưng rưng trên mái tóc Ân tình như gió thoảng mà thôiCon chim hót ngoài kia rối rítThuyền trên vạt nắng rộng vòng tayCóc cách đường xa xe ngựa muộnVọng dài tiếng lạc cuối thôn TâyNgủ ngoan nào những nỗi đauÀ ơi cổ tích bạc màu thời gianLênh lang những bưổi chiều vàngCơn mưa hành khất khẽ khàng trong mây Ngủ ngoan nào tuổi hao gầy Trăng nghiêng cái nhớ những ngày xanh xao“Người ta cười khóc bên nhau”Ru mình nước mắt chảy vào trong timNgủ ngoan nào những mảnh tình Mùa thu lá rụng trơ cành xác xơÀ ơi mỏng mảnh giấc mơYêu thương thoáng chốc lạc bờ trần gianRu mình Chiếc lá như khóc miệng em cườiNhìn đâu cũng thấy em hiện hữuMây là tóc em đang trôiNhìn đâu cũng thấy lòng ta đau nhóiTa lẩn thẩn mất rồiMối tình đầu mở ra rồi khépEm đi về phía xa xôiTa một mình ở lại đơn côiEm trinh nguyên như thể trăng rằm Ta gọi em , gọi mãiHụt hơiLẨN THẨNLỤC BÁT CHÊNH VÊNHNGÀN NĂM MÂY TRẮNG BƠ VƠBUỒN RƠI RỒI LẠI BUỒN RƠI HỮNG HỜNGÀN NĂM CHÚ CUỘI VẪN CHỜ HƯ KHÔNGTA VỀ HÓA SÓNG GIỮA DÒNGNÂNG CON THUYỀN TRỐNG TRÔI TRONG THÁNG NGÀYKHÁT KHAO NHƯ LÁ VÀNG BAYGIẬT MÌNH VẪN TRẮNG BÀN TAY THỦA NÀO ĐI RA TỪ NHỮNG CHIÊM BAOCÂU THƠ LẠI VÚT BAY VÀO MƠ THÔIYÊU THƯƠNG XIN TRẢ CHO NGƯỜI XÓT XA XIN MỘT MÌNH THÔI , CŨNG ĐÀNHCÂU THƠ AI BỎ CUỐI TRỜIGIỮA DÒNG LỤC BÁT CHÊNH VÊNH.

File đính kèm:

  • pptdocthoaichieu.ppt
Bài giảng liên quan