Những chuyến tầu năm xưa
Nhà tôi ở một vùng quê nghèo, gần đường tầu.Mỗi lần về quê, khi đêm khuy nghe tiếng tầu hú còi dài về ga,tôi lại thấy man mác hình ảnh những chuyến tầu xưa tôi đã từng đi.
Chuyến tầu đầu tiên là năm tôi 5 tuổi, tôi theo các anh đáp tầu lên Hà Nội lên chơi với bố.Chúng tôi chờ tầu từ rất sớm, mãi cho tới 8 giờ tầu mới tới ga.Mọi người vội vã chen nhau lên tầu, mặc dù dưới sân ga chỉ có độ dăm bẩy người.Trên tầu vẫn còn ghế trống, hàng hóa ngổn ngang những bao bì ,quang thúng mủng,mẹt.Tầu hú lên một hồi còi và bắt đầu chuyển bánh, nhanh dần, hàng cây bên đường cứ như chạy ngược trở lại.Anh tôi bảo đừng nhìn ra ngoài kẻo chóng mặt,nhưng tôi cứ tò mò muốn nhìn xem ngoài cửa sổ có gì hay, mặc dù cũng hơi chóng mặt thật.
Khi tôi lớn lên vào đại học, chúng tôi cũng lại lên trường bằng tầu hỏa.Mỗi năm cũng thỉnh thoảng mới về nhà.Ngày ấy sinh viên chúng tôi đi tầu thường trốn vé, các cô, các chú soát vé cũng thường cho qua .Có một năm về tết,tôi phải đưa em gái tôi cùng về.Em gái tôi cũng là sinh viên,chúng tôi xếp hàng dài từ tận đường phố chạy qua văn miếu Quốc Tử Giám, mãi cho tới ga Hàng Cỏ.Đó là lần đầu tiên tôi mua vé nghiêm chỉnh, cũng là lần chịu cảnh chờ tầu lâu đến thế.
NHỮNG CHUYẾN TẦU NĂM XƯA.*NHỮNG CHUYẾN TẦU NĂM XƯA. Nhà tôi ở một vùng quê nghèo, gần đường tầu.Mỗi lần về quê, khi đêm khuy nghe tiếng tầu hú còi dài về ga,tôi lại thấy man mác hình ảnh những chuyến tầu xưa tôi đã từng đi....Chuyến tầu đầu tiên là năm tôi 5 tuổi, tôi theo các anh đáp tầu lên Hà Nội lên chơi với bố.Chúng tôi chờ tầu từ rất sớm, mãi cho tới 8 giờ tầu mới tới ga.Mọi người vội vã chen nhau lên tầu, mặc dù dưới sân ga chỉ có độ dăm bẩy người.Trên tầu vẫn còn ghế trống, hàng hóa ngổn ngang những bao bì ,quang thúng mủng,mẹt...Tầu hú lên một hồi còi và bắt đầu chuyển bánh, nhanh dần, hàng cây bên đường cứ như chạy ngược trở lại.Anh tôi bảo đừng nhìn ra ngoài kẻo chóng mặt,nhưng tôi cứ tò mò muốn nhìn xem ngoài cửa sổ có gì hay, mặc dù cũng hơi chóng mặt thật. Khi tôi lớn lên vào đại học, chúng tôi cũng lại lên trường bằng tầu hỏa.Mỗi năm cũng thỉnh thoảng mới về nhà.Ngày ấy sinh viên chúng tôi đi tầu thường trốn vé, các cô, các chú soát vé cũng thường cho qua .Có một năm về tết,tôi phải đưa em gái tôi cùng về.Em gái tôi cũng là sinh viên,chúng tôi xếp hàng dài từ tận đường phố chạy qua văn miếu Quốc Tử Giám, mãi cho tới ga Hàng Cỏ.Đó là lần đầu tiên tôi mua vé nghiêm chỉnh, cũng là lần chịu cảnh chờ tầu lâu đến thế.NHỮNG CHUYẾN TẦU NĂM XƯA. Năm 1983, tôi vào Nam nhận công tác, tôi đi tầu thống nhất.Khi tầu chạy qua đoạn ga gần nhà, do đường xấu đang sửa , tâu chạy rất chậm.Tôi ngó ra cửa sổ và tôi thấy mẹ tôi chạy bộ dọc theo tầu, vừa chạy vừa khóc, tay vẫy theo tầu, tôi cảm động quá muốn bảo mẹ về đi, mấy năm nữa con sẽ về thăm mẹ.Có lẽ mẹ tôi qúi và thương tôi nhất , bởi chiến tranh hai anh tôi đã đi bộ đội , ở nhà chỉ còn tôi là con trai duy nhất. Con tầu hú còi rồi chạy nhanh dần, bỏ lại đằng sau là làng mạc quê hương.Tầu chạy suốt từ Hà Nội tới Quảng Trị,hai bên đường lỗ chỗ những hố bom chưa kịp lấp.Nhìn những hố bom mới thấy chiến tranh thật khủng khiếp.Mỗi khi tầu đỗ là nhao nhao người xuống kẻ lên, những người bán quà vặt,nước chè, cơm,phở..vv.Mỗi một ga tầu đỗ ấn tượng nhất là các món ăn rất đặc trưng.Ga Huế có món bún Huế chân giò, vừa cay vừa ngon,ga Diêu Trì có món ốc luộc, gà luộc, gà hấp xôi, người ta bảo đây là ga gà.Ồn ào nhất có lẽ là ga Đà nẵng và ga Nha trang , bởi lượng người xuống lên nhiều , bởi người ta mua bán hàng hóa ngay trên tầu.Có lẽ vào thời đó ai đi tầu cũng mang theo hàng hóa không ít thì nhiều , cả toa tầu đều thành lái buôn,thương gia hết.Càng vào gần Sài Gòn tầu chạy càng nhanh, có lẽ đường sắt nơi đây tốt.Tầu chạy xuyên qua rừng , toàn là buị tre gai,cây rừng um tùm dậm dạp...Tầu ngày đó chạy từ hà Nội vào tới Sài Gòn hết 3 ngày 4 đêm.Một thời gia khá dài, hình ảnh những người đi cùng toa vẫn còn mãi trong trí nhớ tôi cho tới vài tháng sau mới hết.NHỮNG CHUYẾN TẦU NĂM XƯA. Những lần về phép, đi tầu qua đoạn này thấy đổi thay rõ dệt, không còn đất bỏ hoang nữa , thay vào đó là các vạt sắn , vạt chè , rừng cao su bạt ngàn xanh tốt,cứ 2, 3 năm tôi lại về phép, mỗi lần về là một lần đổi khác.Chuyến tầu ra Bắc lần cuối là năm 1995,khi đó tầu chạy đã nhanh hơn, chỉ mất có 3 ngày 2 đêm.Hàng hóa đã không còn nhiều như ngày xưa nữa, mọi thứ đã đổi thay.Việc bán hàng rong trên tầu cũng không còn , cảnh chen lấ trật chội cũng không còn, mỗi người một nghế rất thỏa mái, có cả nghế nằm nữa.Hố bom hai bên đường đã được san lấp bớt đi, nhà cửa mọc lên ngày càng nhiều.Sau này thỉnh thoảng tôi đi đón người nhà từ miền Nam về tầu, mỗi khi đi vào nhà ga là mỗi lần nhớ về kỷ niệm một thời đi tầu.Hình ảnh con tầu đã in đậm trong tôi , đi cả vào trong những giấc mơ...
File đính kèm:
- NHUNG CHUYEN TAU NAM XUA.ppt