Tập đọc - Tiết 17: Thưa chuyện với mẹ
Cương thấy nghèn nghẹn ở cổ.Em nắm lấy tay mẹ, thiết tha:
- Mẹ ơi! Người ta ai cũng phải có một nghề. Làm ruộng hay buôn bán, làm thầy hay làm thợ đều đáng trọng như nhau. Chỉ những ai trộm cắp hay ăn bán mới đáng bị coi thường.
Bất giác, em lại nhớ đến ba người thợ nhễ nhại mồ hôi mà vui vẻ bên tiếng bễ thổi “phì phào” tiếng búa con, búa lớn theo nhau đập “cúc cắc” và những tàn lửa đỏ hồng, bắn té lên như khi đốt cây bông.
Thửự hai ngaứy 18 thaựng 10 naờm 2010 Tiết 17 Thưa chuyện với mẹ. Nam Cao Thửự hai ngaứy 18 thaựng 10 naờm 2010 Tiết 17 Thưa chuyện với mẹ. Nam Cao Tìm hiểu bài - Mồn một - Phì phào - Cúc cắc cây bông Luyện đọc - Cương: học nghề thợ rèn; *ý 1: Ước mơ của Cương trở thành thợ rèn để giúp đỡ mẹ. - Cương : nghèn nghẹn, nắm lấy tay mẹ, nói những lời thiết tha. *ý 2: Cương thuyết phục để mẹ hiểu và đồng ý với em. Đại ý: Cương mơ ước trở thành thợ rèn để kiếm sống giúp mẹ.Cương thuyết phục mẹ đồng tình với em, không xem nghề thợ rèn là nghề hèn kém. - Cương thương mẹ vất vả; tự mình kiếm sống Cương thấy nghèn nghẹn ở cổ.Em nắm lấy tay mẹ, thiết tha: Mẹ ơi! Người ta ai cũng phải có một nghề. Làm ruộng hay buôn bán, làm thầy hay làm thợ đều đáng trọng như nhau. Chỉ những ai trộm cắp hay ăn bán mới đáng bị coi thường. Bất giác, em lại nhớ đến ba người thợ nhễ nhại mồ hôi mà vui vẻ bên tiếng bễ thổi “phì phào” tiếng búa con, búa lớn theo nhau đập “cúc cắc” và những tàn lửa đỏ hồng, bắn té lên như khi đốt cây bông. Cương thấy nghèn nghẹn ở cổ.Em nắm lấy tay mẹ, thiết tha: Mẹ ơi! Người ta ai cũng phải có một nghề. Làm ruộng hay buôn bán, làm thầy hay làm thợ đều đáng trọng như nhau. Chỉ những ai trộm cắp hay ăn bán mới đáng bị coi thường. Bất giác, em lại nhớ đến ba người thợ nhễ nhại mồ hôi mà vui vẻ bên tiếng bễ thổi “phì phào” tiếng búa con, búa lớn theo nhau đập “cúc cắc” và những tàn lửa đỏ hồng, bắn té lên như khi đốt cây bông. Cuộc thi phát thanh viên giỏi. Cương thấy nghèn nghẹn ở cổ. Em nắm lấy tay mẹ, thiết tha: Mẹ ơi! Người ta ai cũng phải có một nghề. Làm ruộng hay buôn bán, làm thầy hay làm thợ đều đáng trọng như nhau. Chỉ những ai trộm cắp hay ăn bám mới đáng bị coi thường. Bất giác, em lại nhớ đến ba người thợ nhễ nhại mồ hôi mà vui vẻ bên tiếng bễ thổi “phì phào” tiếng búa con, búa lớn theo nhau đập “cúc cắc” và những tàn lửa đỏ hồng, bắn té lên như khi đốt cây bông.
File đính kèm:
- Tiet 17Thua chuyen voi me.ppt