Tập thơ Có em bên đời
Tập thơ này anh viết tặng em
Để kỉ niệm buổi đầu hai đứa
Cùng với nhau xây mộng yêu đương,
Đôi dòng chữ như chân tình anh đó
Tất cả đều dành hết cho em,
Trong tim anh giờ đây hiện tại
Không có gì thay thế được em
Em giúp anh sống yêu đời trở lại
Vì có em, anh hạnh phúc, em ơi!
MUÅC LUÅCBuổi đầuCòn xaẤp ủXin đừngNgười đó là em!Em đã đếnNhớHãy tin anhChe chởAnh mongNhớ nhớ nhớAnh nhớ emMưa rơiNằm bệnhNương tửNgày chủ nhật không có emGần kềEm bệnhKhông ngủ đượcTiễn em vềXa nhauGió lạnh – Anh nhớ emMãi nhớ emTập thơ này anh viết tặng emĐể kỉ niệm buổi đầu hai đứaCùng với nhau xây mộng yêu đương,Đôi dòng chữ như chân tình anh đóTất cả đều dành hết cho em,Trong tim anh giờ đây hiện tạiKhông có gì thay thế được emEm giúp anh sống yêu đời trở lạiVì có em, anh hạnh phúc, em ơi!BuöíiÀêìuhomeEm đã đến như chưa từng em đếnChỉ trong tôi một cảm nhận hư vôNơi tâm tưởng, trong tôi em đã đếnĐem hương thơm, hương vị của tình yêuLàm lòng tôi ngập tràng niềm vui sướngMang theo vào những giấc ngủ mê sayTâm hồn đến nhưng xác thân chưa đếnEm vẫn còn xa tận mấy trời mây.CoânXahomeEm đã đến ru tôi vào mộngMộng yêu thương em đã cho tôiTôi ấp ủ một nụ tình tươi mớiNhư những lần ấp ủ trước kiaTôi hy vọng cây tình đươm láChất cho cây sống được từ em.Xin em chớ đến rồi tan biến mấtNhư sương đêm giăng phủ chỉ trong đêm.ÊËpUÃhomeEm đã đến thì xin đừng quay bướcKẻo tim tôi lại hiu quạnh nơi đâyVà cô độc nơi cát vàng sa mạcVừa lạnh lùng trong góc bể cô đơnNhư lửa đốt trong hoang sơ sa mạcTan biến cùng những giọt nước nhỏ nhoi.XinÀûânghomeKhi yêu em thì anh mới biếtCuộc đời này đáng quý em ơi!Có em bên anh đời vui sướngChẳng có gì hơn thế được đâu!Mong rằng đó là ân tình chân thậtMà em đã dành mãi cho anhĐừng như sương khói rồi tan biếnVương lại trong anh chút tình buồn.NgûúâiÀoáLaâEmhomeNhững kỉ niệm cũ tôi đây bỏ hếtBước qua con đường nơi đó có em,Em chợt đến khi lòng tôi trống vắngEm đem nguồn hy vọng đến với tôiCùng hơi ấm của mùa xuân hoa láĐang đón chào ánh sáng của bình minhNhư tim tôi cũng hòa vào cây cỏCảm nhận tình yêu, một nguồn sống trong tôiNguồn sống mới tôi tưởng chừng như chẳng cóNhưng bây giờ nó thật sự đến nơi đâyCùng với em sưởi ấm trái tim tôiMà từ lâu nó chẳng còn thổn thứcNay lại tràn đầy nguồn sống bao laEmÀaäÀïënhomeChưa gặp em sao lòng anh thấy nhớNhớ nụ cười, nhớ cả tính tình emNhớ dáng vẻ ngây thơ trong sángChiếm tim anh bằng một giọng êm êmRu giấc mộng say sưa không muốn thứcMuốn có em dù trong mộng hư vô.NhúáhomeAnh chẳng phải bướm ong lơ đãngHút nhụy hoa rồi bay vội khuất điMà anh đây rất thật tấm lòngNhưng khó thể nói cho em biết rõĐành mượn thơ để tỏ nỗi lòng anhXin em hãy tin anh em nhé!Một lần thôi và chỉ một lần thôiAnh cũng đã vui rồi em hỡi!Nguyện đem tình che chở lấy thân em.HaäyTinAnhhomeĐối với ai em là trung tâm vũ trụMọi cái nhìn đều dõi bước theo emĐối với họ em bao la cao cảNhững khó khăn cũng phải có em lo.Nhưng với anh em thật là nhỏ béNhư viên ngọc hồng nằm gọn tay anhAnh muốn được chở che em tất cả Như cây Tùng cây Bách với dây leoNgăn sương gió cùng bão giông giăng phủCho dây leo lớn mãi với thời gian.Nhưng chẳng biết khi đã vươn cao lớnDây leo còn nhớ đến cây không?CheChúãhomeỞ nơi đây bên hồ nước ngọtAnh hay thường trò chuyện với emChỉ những câu vớ vẩn mơ hồMà cảm thấy lòng dâng hạnh phúcAnh thích chọc cho em hờn giậnRồi anh liền năn nỉ, em vuiChỉ trò chuyện qua làn xa cáchMà dâng trào ấm áp em ơi!Anh mong được có em bên cạnhTa cùng nhau xây mộng yêu đương.AnhMonghomeVắng em chỉ mới đôi giờSao lòng nhớ quá hỡi người anh yêuNhớ em lòng lại buồn hiuNgười yêu ơi hỡi, người yêu nơi nào?Nhớ em trong buổi mưa ràoMưa rơi ướt cả nơi ao anh ngồiCòn đâu những lúc bồi hồiCùng em trò chuyện khi ngồi bóng cây.NhúáNhúáNhúáhomeNương tử ơi chắc giờ em đang ngủPhiêu du vào giấc mộng của hôm nay,Anh trên lớp không còn nghe em nóiGiọng ngọt ngào em đã nói với anh,Thiếu vắng em anh thấy mình cô độcGiữa dòng người đang vui vẻ cùng nhau.Nhớ những lúc em cùng anh trò chuyệnEm khẽ cười anh thấy dạ vui vui.Giờ ngồi đây anh trống vắng vô cùngKhông có em cũng chẳng nghe em nóiAnh muốn đẩy thời gian qua nhanh vộiĐể được nghe tiếng nói của em yêu.Thời gian ơi sao Người trôi chậm thế?Tôi đang chờ tiếng nói của em tôi,Thời gian nhấc từng bước chân nặng nhọcTrong lòng tôi đang háo hức đợi mong.Em hãy ngủ và ngủ ngoan em nhé!Chớ bướng mà làm anh giận nhe em!Em hãy nhớ giữ gìn sức khỏeĐể bệnh rồi anh chẳng được vui đâu.AnhNhúáEmhomeChiều nay cơn mưa đổHạt mưa rơi nhè nhẹTrời đầy mây u tốiMà sao tôi chẳng lạnh?Chắc tại vì có em.Em theo tôi mọi nơiTừ con đường rộng lớnĐến nơi gốc cầu thang Mình tôi ngồi nơi đâyNhưng vẫn cảm nhận rằngCó em luôn bên cạnhSưởi ấm tâm hồn tôiKhi gió lùa qua khẽ.MûaRúihomeHôm nay tôi nằm bệnhKhông có em ở bênChẳng được nghe em nóiMất hẳn nụ cười em,Lòng tôi vô cùng nhớNhớ mãi đến em tôi,Em đâu rồi sao chẳngTrả lời tôi một câuĐể cho tôi mong nhớ,Em ơi em đâu rồiTôi nhớ em, nhớ em.NùçmBïånhhomeNương tử tôi thường hay thích bướngChẳng bao giờ nghe tướng công đâuLuôn hờn dỗi kèm theo nhõng nhẽoKhi tướng công chẳng chiều ý nàng đây,Và cứ thế tướng công đành xuống nướcNăn nỉ cho nương tử được vuiRồi mấy chốc lại cười vui như trướcThật mơ hồ tôi chẳng hiểu ra sao!Như vừa mới đây chẳng hạnNương tử kêu tôi phải đọc thơCho nàng nghe nếu không nàng dỗi,Tôi phải đành lên giọng đọc thôiNhưng đọc xong nàng lại không chịuTôi bực mình nhưng chẳng biết làm saoThôi đành vậy cứ chiều theo nương tửSáng tác ra bài khác cho nàngVì nương tử là nhất mà đúng không nương tử!NûúngTûãhomeSáng thức dậy lòng anh buồn tràn ngậpNghĩ hôm nay chẳng có em trò chuyệnLòng anh buồn, buồn lắm em ơi!Biết làm gì cho hết hôm nayCả một ngày thời gian dài đăng đẳngNgồi một mình anh lại nghĩ về em:“Nhớ dạo trước luôn có em trò chuyệnNhững lúc em cười lòng hạnh phúc làm saoAnh hay chọc cho em nhõng nhẽoAnh dỗ dành cho em lại cười vuiNhững lúc đó ôi thật là hạnh phúc!Biết bao giờ có những phút đó đây?”Giờ anh đây lẻ loi hiu quạnhNỗi nhớ thương lại dâng trào không dứtCảm giác này thật khó chịu em ơi!Mong thời gian hãy trôi nhanh vộiĐể lòng này thoát khỏi cảnh nhớ mong,Nhớ em mãi, người anh yêu nhấtHiện bây giờ không ai thay thế được em!NgaâyChuãNhêåtKhöngCoáEmhomeThời khắc đã dần trôi rồi cũng đếnNgày gặp em, em sẽ đến với tôiTôi mong đợi, trông chờ từng giây phútMuốn gặp em cho thõa nỗi ước mong“Tôi vui sướng khi có em bên cạnhTôi đã mơ như thế đã rất lâuDù ngắn ngủi nhưng vô cùng đáng quýTôi sẽ cho em những giây phút thật vui”Tôi sẽ đợi, đợi em cùng tôi đếnMột vùng quê nơi tôi đã lớn lênTôi yêu em như yêu quê hương tôi đóNơi cho tôi có được sự bình yên.Em hãy đến, đến với tôi em nhé!Người tôi yêu, tôi sẽ mãi yêu emCho đến lúc em chẳng yêu tôi nữaĐứng lẻ loi tôi sẽ mãi nhớ em.Em đã đến thì đùng đi em nhé!Hãy cùng tôi đi đến bến yêu đươngỞ nơi đó sẽ chỉ riêng hai đứaSống cùng nhau cho trọn chữ yêu đương.GêìnKïìhomeCon bệnh nơi đâu đến với emLàm em tôi chẳng khỏe trong ngườiChân đau cổ rát lòng anh xótEm có biết không hỡi em yêu?Anh mong người bệnh là anh đóCho em khỏe mạnh để anh vuiHãy cố ăn no và uống thuốcCho con bệnh đó chóng qua nhanhĐể cho anh được yên tâm nhéHỡi người yêu nhỏ của anh ơi!EmBïånhhomeNương tử ơi! Giờ này em có khỏeHay còn đau vì cổ họng, với chân?Anh lo lắng nên không sao ngủ đượcLo cho em từng phút đến từng giờLòng thấp thỏm như ngồi trên lửa đỏLo cho em uống thuốc để bệnh tanVì em nói em sợ khi uống thuốcKhông biết giờ em đã hết sợ chưa?Nhưng hãy cố, cố gắng lên em nhé!Còn có anh, anh vẫn phía sau emĐừng lo lắng, vì anh luôn bên cạnhSẽ yêu thương và ủng hộ cho em,Hãy mau chóng bệnh lành đi em nhé!Để cùng anh, tay nắm lấy bàn tay.KhöngNguãÀûúåchomeMấy ngày qua quen có em bên cạnhGiờ không em anh trống vắng làm saoNghĩ về em hai hàng mi đẫm lệNhư khi nhìn em lặng lẽ bước điLên chuyến xe em trở về quê cũAnh âm thầm dõi mắt phía sau emĐôi dòng lệ cứ trào tuôn không dứtĐau thắt lòng khi chẳng thấy bóng em.TiïînEmVïìhomeNhìn em đi lòng anh đau nhóiChẳng muốn đâu nhưng em cũng phải điĐành lặng lẽ nhìn em cất bước,Nước mắt rơi, chảy mãi không ngừngKhi em khóc tôi lại càng thêm xótCảm giác này thật khó chịu em ơi!XaNhauhomeĐêm khuya thao thức, trông về phương ấyNhớ đến bóng hình dáng vẻ ngây thơ,Bao ngày bên nhau anh đây nhớ mãiNhớ nụ cười xinh, nũng nịu của em yêuNhững lúc bên em anh thấy mình hạnh phúcCó em đi cùng, ấm áp giữa trời đêmGiờ không em, mình anh quạnh quẻCơn gió vô tình làm lạnh mảnh hồn anhNhớ em lòng anh càng thêm đau nhói,Em yêu nơi nào có biết được lòng anh?Thương nhớ em không gì tả đượcỞ nơi đâu cũng thấy bóng hình em.GioáLaånh - AnhNhúáEmhomeDù cách xa nhưng anh vẫn hoài thương nhớThương nhớ người yêu nhỏ của anhNhững ngày qua đã quen có em bên cạnhGiờ không em anh cô độc làm sao!Đứng nơi đây anh thầm tiếc nuốiNuối tiếc những ngày ta ở cạnh bên nhauEm ở đâu? Anh nhớ em tha thiết.Từng giờ trôi qua anh lại nhớ em hơnMong thời khắc qua mau để anh được gặp emÔm lấy em cho thỏa lòng anh mong ước.MaäiNhúáEmhome
File đính kèm:
- Tap Tho Co Em Ben Doi.pptx